Mưa rả rích, trời đất như hòa vào nhau, bên ngoài cửa sổ, ngọn núi xa xa càng trông rõ màu xanh trong sắc trời mờ mịt.
Kiến trúc cổ cao hai tầng đứng thẳng ba mặt, cùng cổng lớn tạo thành mộtkhối hình vuông, phía trên giếng giời là bầu trời xanh hình vuông, mưaphùn Giang Nam cứ tí tách không ngừng, làm ướt một khoảng đá xanh rêu.
Lý Vi Nhiên khoảng nửa tháng trước đưa cô tới đây, sau khi sắp xếp ổn thỏa thì về C. Tần Tang ở lại đây khá lâu.
Sắp đến ngày cưới, hôm qua anh đến. Đã lâu không gặp nên buổi tối anh cứquậy phá. Tờ mờ sáng cả hai mới ôm nhau ngủ, buổi sáng anh ra ngoài lochuyện đám cưới, Tần Tang ngủ tới chiều mới dậy, ăn bữa trưa đơn giản,cả buổi chiều cô nằm trên ghế tựa trong phòng, cửa và cửa sổ đều mở, mưa réo rắt bên tai, sách trong tay, trà thơm để cạnh.
Ai từng điqua Giang Nam, ai đợi dung nhan như hoa sen nở trong mùa này. Tháng Tưliễu xanh rờn đung đưa, trong thành phố nho nhỏ cô đơn này, có tiếng vóngựa lộc cộc. Người Tần Tang chờ đợi, là quý nhân của cô.
Lúc tối Lý Vi Nhiên trở về, gió mưa ướt người.
Người đàn ông tuấn tú mặc áo gió màu đậm, từ sắc đêm che dù đến, Tần Tang vừa đọc xong “Liêu trai chí dị”, nghe tiếng bước chân vang lên ngoài hànhlang, trong tích tắc anh vào, cô ngỡ thời gian đã chuyển dời cả ngànnăm.
“Thấy chồng em đẹp trai chứ?”, Lý Vi Nhiên đùa, cởi áokhoác và giày, nhảy lên giường chui vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-yen-khi-ta-gap-nhau/2005503/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.