Chương trước
Chương sau
Mới thi xong nên hôm nay được nghỉ, nó bảo anh chở đến trại mồ côi mà từng là là gia đình của nó. Chiếc xe đỏ đậu trước trại. Một đứa bé bước ra, chạy ào vào ôm nó

-chị Tuyệt Tinh về rồi._một đám nhóc khác chạy ra và một người rất đổi quen thuộc là dì Lan

-mấy đứa đây là anh Trần Nhật Thiên. Mấy đứa chào anh đi

-tụi em chào anh.

-dì Lan à con đem chút đồ an với trái cây phiền cô nấu cho tụi nhỏ ăn nha.

Dì Lan xách vào nấu ăn thì cô dẫn anh đi tham quan.

-anh thấy sao

-vui lắm đón tiếp rất nòng hậu và...

-và gì

-...không có gì

-hai người vui vẻ quá ha tới đây không chào hỏi tôi một tiếng_con Diệc Thanh hờn dỗi khi thấy hai cặp tình nhân này.

-xin lỗi mà à mà đây là...

-khỏi giới thiệu. Đây là Trần Nhật Thiên con trai của tập đoàn Trần gia và là chồng tương lai của cậu. Chào anh tôi là Diệc Thanh

-xin chào_hai người bắt tay nhau

Tá túc ở đây đến tối rồi về nhà ngủ. Ngày mai sẽ có điểm thi rồi nhưng nó thì rất điềm tĩnh. Từ khi ở với anh nó bắt đầu bộc lộ trí thông minh và sự điềm tĩnh của mình.

-ngủ sớm đi mai có điểm rồi đó

-em đang chơi game mà anh ngủ trước đi em ngủ sau

-vậy lấy giùm anh cái máy tính trên bàn với xấp giấy tờ luôn 

Vậy là ai làm việc náy người làm việc người chơi game.

-ơi chơi xong rồi chồng ơi đi ngủ._nó thói thúc anh đi ngủ.

Hai người ngủ chung với ôm nhau ngủ cứ như hai vợ chồng thật vậy.

Sáng hôm sau

-có điểm thi rồi đi coi đi

-ukm anh nghĩ điểm em sẽ ra sao

-đi coi sẽ biết

Nó đứng top 3 ngành kinh tế.

-em đã làm sai cái gì vậy vợ

-phương trình rút gọn ngồi viết linh tinh

Không nói gì nữa anh dắt nó tới công ty. Tuyên bố một tin khủng đó chính là "từ nay nó sẽ đảm nhiệm chức giám đốc kinh doanh" con anh sẽ lên làm "chủ tịch công ty"

Rồi anh nói sẽ đợi đến lúc nó nhận bằng xong mới vào làm. Ngày nhận bằng. Một bài diễn văn dài cả một buổi sáng. 

Sau một thời gian đợi nó ngoài xe thì cuối cùng nó cũng ra. Vừa đi vừa nói chuyện với mấy đứa bạn.

-ê đó là bạn trai của bồ à.

-là chồng

-anh ấy đẹp trai quá đi tớ lại chụp hình với anh ấy được không

-tự nhiên

Nghe nó nói vậy khiến mấy đứa bạn của nó phấn khích chạy lại xin chụp hình. Anh quay sang nó thì nó nói nhỏ với anh.

-anh chụp hình với họ đi chụp sao mà tình tứ quá đừng trách 

Vậy là anh nghe theo nó chụp với họ. Không ngờ lại có người quen ở đây.

-thầy Trần chào thầy_một giọng nói chướng tai gai mắt khiến nó phải nổi da gà

-ồ bạn Thảo Như à bạn có gì muốn nói với chồng mình vậy nhưng bây giờ chúng tôi bận rồi không thể nói chuyện với bạn nên xin chào tạm biệt

Nó nói một tràn rồi nó với anh lên xe để lại con Thảo Như chưa kịp phản ứng gì cả. Nó rất vui vì thấy được vẻ mặt bị lơ của mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.