Vừa qua tháng năm, nàng và Bùi Tử Quân thành thân đã được hai tháng, khí trời nóng bức, dễ lười biếng thành tính
Cũng không biết là là gần đây quá hưởng thụ hay sao, mà mấy ngày này luôn cảm thấy cả người khó chịu, luôn ngủ, hơn nữa động một chút là chóng mặt, Triệu Tương Nghi mới đầu không để ý lắm, nhưng tình trạng ngày càng nghiêm trọng... Khiến nàng hoảng loạn, chẳng lẽ mình bị bệnh gì nguy hiểm sao?
Chẳng lẽ ông trời không thích thấy mình hạnh phúc, nên muốn tước đoạt tất cả?
Loại ý nghĩ này như lợi trảo cào rách lòng nàng, dần dần khuếch tán, hại nàng không dám mời đại phu đến xem. Rất sợ thật giống như suy nghĩ của mình, đến lúc đó sao mà chịu nổi.
Bích Văn dẫn nhóm nha hoàn vào phòng hầu hạ, thấy Triệu Tương Nghi nhăn mày, lo lắng hỏi thăm, Triệu Tương Nghi thấy mọi người lo lắng, lắc đầu nói không có việc gì.
Rửa mặt chải đầu xong Triệu Tương Nghi đến nhà thuỷ tạ ngồi hóng mát, bảo tất cả lui xuống, nàng muốn ngồi một mình suy nghĩ, hít thở không khí mát mẻ.
Mấy ngày gần đây, Bùi Tử Quân đều vội vội vàng vàng, tuy nói luôn dành thời gian đến thăm nàng, nhưng vẫn bận rộn không thấy bóng dáng, thỉnh thoảng thân mật tiếp xúc một chút, hưởng thụ thế giới hai người thì bị chuyện làm ăn ngăn cản.
Nghe nói sinh ý Bùi gia gần đây bắt đầu mở rộng quy mô, đạt đến một tầng mới, cho nên chủ sự rất vất vả.
Mặc dù Bùi Hạ Niên quyền cao, nhưng quản sự bây giờ chính al2 Bùi Tử Quân, cả ngày cả ngày bận rộn chân không chạm đất, mọi người gầy một vòng lớn.
Triệu Tương Nghi nhìn thấy, oán giận Bùi Tử Quân không biết tự chăm sóc mình, chỉ có nồng nặc yêu thương và lo lắng. Vốn định nói chuyện m2inh không khoẻ cho Bùi Tử Quân biết, nhưng quyết định tạm thời không nói.
Mấy ngày nay, nàng chống đỡ, tự m2inh xuống bếp nấu canh bổ cho hai cha con uống, khiến Bùi Hạ Niên và Bùi Tử Quân đau khổ không ít.
Ông thị thấy thế, thái độ đối với Triệu Tương Nghi càng tốt, đồng thời thật tình thích con dâu hiểu chuyện này.
Nghĩ tới chuyện tốt đẹp, khoé môi Triệu Tương Nghi lơ đãng nhếch lên, đây không phải al2 cuộc sống mình muốn ư?
Mặc kệ ở nơi đâu, không có nơi nào tốt bằng gia đình, hòa thuận hữu hảo, quan tâm hỗ trợ.
Hơn nữa, có thể được Ông thị tiếp nhận, quan tâm m2inh, đồi đãi như con gái ruột, có một mẹ chồng như thế còn gì tốt bằng, Triệu Tương Nghi đặc biệt quý trọng.
Hít sâu một hơi, hồ nước trong, hơi lạnh phả lên ngập đầy xoang mũi, Triệu Tương Nghi chau mày, cơ hồ xuất phát từ bản năng, đột nhiên che n.g.ự.c nằm rạp người, run rẩy.
Mùi vị đó, khiến dạ dày đảo lộn thật khó chịu.
Triệu Tương Nghi kinh hãi.
Gần đây thân thể thực khác thường, lại hay nôn mửa... Lẽ nào, là dạ dày nàng có vấn đề?
Trách không được, hèn không muốn ăn gì hết.
Bích Văn thấy thế, bất chấp tất cả, xông đến đỡ lấy Triệu Tương Nghi dò hỏi: “Thiếu phu nhân, ngài đây là thế nào? Chẳng lẽ lúc nãy ăn phải đồ hư hỏng?”
“Ta, ta không biết.” Triệu Tương Nghi vô lực nói, xoa xoa trán, miễn cưỡng đứng dậy, “Trở về, một hồi còn phải nấu canh cá nữa.”
“Thiếu phu nhân, sắc mặt người tái nhợt, hôm nay đừng al2m, phải chú ý thân thể mình chứ.” Bích Văn khuyên nhủ.
Triệu Tương Nghi cười lắc đầu: “Ta dễ bệnh vậy sao? Hai người họ ở bên ngoài mệt nhọc cả ngày, không phải là vì để nữ quyến chúng ta sống yên ổn ư, bọn họ vì chúng ta làm nhiều như vậy, chúng ta chỉ ăn, mặc, ở, chỉ mới làm chút việc để săn sóc, còn chưa đủ, sao có thể mượn cớ lười biếng?”
“Thiếu phu nhân đúng là hiền lương.” Bích Văn thu lại lo lắng, cười khanh khách.
“Ngươi cũng đừng gọi ta như vậy.” Triệu Tương Nghi vỗ nhẹ đầu Bích Văn, “Lần trước ta đã nói với ngươi chuyện này, ngươi cảm thấy thế nào? Còn có A Chu cũng vậy, có điều A Chu tuổi nhỏ hơn ngươi và ta, không có gấp bằng ngươi.”
Bích Văn nghe thế, hai má đỏ bừng, cúi đầu ngập ngừng nói: “Tất cả đều nghe theo Thiếu phu nhân an bài là được, Bích Văn nào dám làm chủ.”
“Ta hỏi ý kiến ngươi, chính là cho ngươi tự do lựa chọn.” Triệu Tương Nghi nghiêng mặt sang bên nhìn Bích Văn, nha đầu này theo mình nhiều năm, luôn tận tâm, trung thành, săn sóc tỉ mỉ, mình sao không suy nghĩ cho chung thân đại sự của nàng ấy được, “Đây là chung thân đại sự của ngươi, qua loa không được, chi bằng chọn được một ý trung nào thì hãy nói với ta, ta làm chủ cho ngươi.”
“Nô tỳ sao lại không biết xấu hổ...” Bích Văn mặt càng đỏ hơn, “Hơn nữa, nô tỳ cũng bỏ không được Thiếu phu nhân nha, nếu như lập gia đình mà không thể ở bên hầu hạ phu nhân, nô tỳ thà rằng ở bên cạnh hầu hạ Thiếu phu nhân cả đời, cũng có nhiều ví dụ đó, như là A Bình cô hầu hạ bên ngươi phu nhân đó?” Bích Văn ngẩng đầu nhìn Triệu Tương Nghi, trong mắt là một tia sáng
Triệu Tương Nghi cảm động nhìn Bích Văn, nở nụ cười: “Nha đầu ngốc.”
“Bích Văn nói là lời thật lòng... Thiếu phu nhân lại chọc nô tỳ.” Bích Văn bĩu môi, có chút bất đắc dĩ.
Triệu Tương Nghi nắm tay Bích Văn tay: “Ta tin rằng vào sự thông minh tài trí của ngươi, nhất định sẽ nghĩ thông, nên không nói với ngươi, chỉ nói đến A Chu. Không thể ngờ, ngươi lại suy nghĩ ngốc thế.”
“Thiếu phu nhân nói thế là sao?” Bích Văn có chút không hiểu ý Triệu Tương Nghi.
Triệu Tương Nghi bật cười, nhìn Bích Văn: “Ngươi rồi cũng đến lúc lập gia đình, sẽ có người thương ngươi, yêu ngươi không phải tốt sao? Mà ta, đã quen có ngươi theo hầu nhiều năm như vậy, đương nhiên là luyến tiếc không buông, cho nên, chờ ngươi lấy chồng rồi, thì theo thường lệ đến hầu hạ ta, ta sẽ cho các ngươi một căn nhà bên ngoài gần đây, sẽ cho ngươi thứ tốt, sẽ không phụ lại lòng trung thành của ngươi.”
Bích Văn nghe xong giật mình, một hồi lâu mới có phản ứng, kích động hướng Triệu Tương Nghi quỳ xuống: “Nô tỳ tạ ơn Thiếu phu nhân thương yêu, Thiếu phu nhân lo lắng cho nô tỳ như thế, nô tỳ thật ngại, nô tỳ hứa sẽ hết lòng phục vụ, vì Thiếu phu nhân làm việc “
“Được rồi, đứng lên đi.” Triệu Tương Nghi khom người, tự mình đỡ Bích Văn dậy, “Để những người khác nhìn thấy, còn tưởng rằng ta khi dễ ngươi đó.”
Bích Văn cười ngượng ngùng
Triệu Tương Nghi cũng cảm giác mắt hoa, hình ảnh cứ chập chờn, vừa cong thắt lưng một chút, đã cháng váng đầu.
Người hôm nay làm sao vậy, Triệu Tương Nghi đối với sức khoẻ mình cảm thấy lo lắng, âm thầm hạ quyết tâm, từ hôm nay trở đi, mỗi ngày chạng vạng đều phải tập thể dục.
Bích Văn bởi vì hứa hẹn của Triệu Tương Nghi, cả buổi chiều đều hưng phấn, nhưng không dám quá lộ liễu, chỉ đè nén xuống, lén lút biểu lộ thôi.
Mà Triệu Tương Nghi, vừa mới mới ra ngoài một lúc, đã cảm thấy mệt mỏi, vốn định ngồi đọc sách thế nhưng ngủ luôn.
(Bạn đang đọc truyện Cuộc sống nông thôn nhàn rỗi – Vitamin C được edit ạti Âm Dương Cung. Ch1uc các bạn có những phút giây đọc truyện vui vẻ ^^)
Khi tỉnh lại đã qua giờ làm canh cá, hơn nữa vừa mở mắt ra, đã nhìn thấy Bùi Tử Quân ôm mình.
“Ngô.” Triệu Tương Nghi xoa mắt nhập nhèm buồn ngủ, ảo não nói, “Ai nha, cư nhiên ngủ quên, quên làm canh cá cho hai người rồi, hôm qua cha nói muốn ăn” Dứt lời muốn đứng dậy đến
Nhưng lại bị Bùi Tử Quân kéo lại: “Được rồi, ngoan, không nên để m2inh mệt. Vi phu vừa nãy nghe Bích Văn nói, gần đây sức khoẻ của nàng không tốt, vi phu đã cho mời đại phu đến, một lát nữa khám cho nàng, không thể để suy nhược thế này được.” Nói xong, vùi đầu vào cổ Triệu Tương Nghi, nhỏ giọng nói, “Xin lỗi, gần đây bận quá, không quan tâm đến nàng. Hôm nay vi phu mới biết nàng không khoẻ.”
“Không có việc gì, thiếp không có trách chàng,Triệu Tương Nghi xoa khuôn mặt tiều tuỵ của Bùi Tử Quân, “Thiếp là phu nhân của chàng, chàng ở bên ngoài làm việc, thiếp phải ủng hộ chứ không phải kéo chân chàng lại. Hơn nữa, mới bao lâu mà chàng dã gầy thành dạng này, mặt cũng khó nhìn, còn tiểu tuỵ hơn thiếp nhiều, khiến thiếp đau lòng lắm.”
Nghe xong lời Triệu Tương Nghi nói, Bùi Tử Quân tâm mềm nhũn, chỉ ôm nàng thật chặc: “Gần đây nhớ nàng quá… Có đôi khi buổi tối trở về quá muộn, nàng đã ngủ, vi phu không lòng đánh thức nàng. Tính toán ngày, đã lâu rồi chúng ta không ***. Phu nhân, vi phu thật nhớ…”
“Ngô...” Triệu Tương Nghi cũng còn không kịp nói, đã bị cái gì đó ấm áp ngăn lại.
Hai thân thể chỉ cách nhau một tầng y phục, Triệu Tương Nghi có thể cảm nhận được rõ độ ấm từ thân thể Bùi Tử Quân.
Nàng cũng nhớ Bùi Tử Quân, mặc dù không có giống Bùi Tử Quân khát vọng dữ dội, nhưng cũng mong đợi thân mật với hắn... Vì vậy nàng an tâm nhắm mắt, vươn hai tay ôm lấy cổ hắn, đợi động tác tiếp theo.
Đang lúc hai người khó dứt ra khỏi nhau. Ngọn lựa dục đã châm, thì giọng nha hoàn cung kính từ bên ngoài truyền vào giống như thau nước lạnh, phá vỡ không khí ái muội vốn có: “Thiếu gia, thiếu phu nhân, đại phu đến.”
Triệu Tương Nghi ảo não nhìn bên ngoài, sau đó nâng mặt Bùi Tử Quân lên: “Ai bảo chàng gọi đại phu đến… Xem đi, ‘Báo ứng’ tới rồi.”
Bùi Tử Quân lại vùi đầu trước n.g.ự.c Triệu Tương Nghi không chịu dừng tay, tiếp tục trêu chọc, trả lời hàm hồ: “Gần đây quá bận, mà nàng luôn không để ý sức khoẻ của m2inh, vi phu sợ bây giờ không gọi đại phu đến, lát nữa quên mất, cũng không biết phải chờ tới ngày tháng năm nào, thân thể của nàng mới tốt lên?” Nói xong, kéo vạt áo Triệu Tương Nghi ra, ngậm lấy hoa nhị, “Ngô…Nàng hình như béo lên thì phải.”
“Để đại phu ở bên ngoài chờ thêm chút nữa đi, dù sao Bùi gia cho không ít tiền thù lao mà.” Bùi Tử Quân đột nhiên ngẩng đầu, cười đến xấu xa, trực tiếp ở trên nhuyễn tháp cùng thê tử hành sự.
Triệu Tương Nghi ảo não đẩy tay Bùi Tử Quân ra, nghiêm phạt hắn: “Thiếp không sao, là chàng mời đại phu đến, phá huỷ chuyện tốt, mà người lúc này đã ở bên ngoài chờ, thiếp cũng không còn hứng nữa.”
“Vậy được rồi, chúng ta gặp đại phu trước, lát nữa tiếp tục.” Bùi Tử Quân lập tức đáp ứng Triệu Tương Nghi.
Triệu Tương Nghi kinh ngạc, nàng cho rằng Bùi Tử Quân sẽ ăn vạ, không nghĩ tới, Bùi Tử Quân cư nhiên sảng khoái đáp ứng. Nhìn sắc mặt tiều tuỵ của hắn, trong l2ong đột nhiên cảm thấy không đành lòng.
“Thế nào? Nàng muốn tiếp tục?” Nói xong, Bùi Tử Quân vươn tay thăm dò.
Triệu Tương Nghi lại hoàn hồn, mặc lại quần áo, đoan trang ngồi dậy: “Mời đại phu vào đi.” Lúc này, của nàng xác thực không có tâm tình tiếp tục làm chuyện này, bởi vì đầu lại bắt đầu choáng váng, những hiện tượng nêu trên không ngừng xuất hiện, đây là tín hiệu nguy hiểm chăng, khiến tâm tình trầm trọng.
Bùi Tử Quân hiểu tâm tư của tiểu phu nhân, trong lòng hơi khẩn trương, sửa lại quần áo, cho người mời đại phu vào.
Đại phu thỉnh an hai người trước, sau đ1o quan sát sắc mặt Triệu Tương Nghi, hỏi bệnh trạng gần đây.
Triệu Tương Nghi nhất nhất trả lời, cũng nói mình sầu lo.
Đại phu khuyên một hồi, cung kính xem mạch cho Tương Nghi.
“Rốt cuộc thế nào?” Bùi Tử Quân có chút lo lắng
Không bao lâu, đại phu nhướng mi, khom người chúc mừng: “Chúc mừng Bùi thiếu gia, chúc mừng Thiếu phu nhân, Thiếu phu nhân đây là mang thai,hơn nữa đã gần hai tháng. Những triệu chứng mà thiếu phu nhân nói trước đó, đều là bệnh trạng có khi mang thai, gọi là thai nghén.”
“Sao chứ, làm sao có thể?” Triệu Tương Nghi bối rối, có chút không hiểu
“Sao lại không có khả năng? Tính toán ngày, hẳn là thành thân mấy ngày đã có rồi.” Bùi Tử Quân ôm Triệu Tương Nghi, càng nói càng hưng phấn, vừa nghe tin tức này xong, hắn có run sợ, nhưng lại bị ngọt ngào, hạnh ph1uc quanh, hắn sắp làm phụ thân, đây là kết tinh giữa hắn và nữ nhân hắn yêu.
Những người còn lại đều quay mặt qua chỗ khác, có điều trên mặt đều vui mừng.
“Chờ một chút, chờ một chút.” Triệu Tương Nghi đột nhiên thoát khỏi cái ôm của Bùi Tử Quân, nghi ngờ nhìn đại phu, “Đại phu, nếu không ngài chẩn mạch lại một lần nữa xem, ta sao có thai hai tháng được? Ta không ngại nói thẳng luôn, tháng trước nguyệt tín của ta vẫn còn mà”
Lúc này, Triệu Tương Nghi liệt vị đại phu này vào danh sách lang băm
Cho rằng nàng ngu ngốc sao?
Đầu choáng váng, buồn nôn, những bệnh trạng này, chẳng el4 nàng không biết mình mang thai chắc?
Lúc đầu, có những bệnh trạng này, Triệu Tương Nghi cũng hoài nghi mình có đúng là mang thai không.
Nhưng quan trọng là, tháng trước nguyệt tín có đến, tuy chậm có mấy ngày, nhưng cũng đủ để chứng minh, những bệnh trạng đó tuyệt đối không phải là bởi vì mang thai.
Mà lúc này, đại phu càng nói mình có thai sắp tới hai tháng, nếu nói là chưa đến một tháng mang thai, nàng còn tin tưởng được.
Nghe Triệu Tương Nghi nói như vậy, Bùi Tử Quân cũng nghi ngờ.
Đại phu lại trấn định, chờ tâm tình của mọi người đều bình tĩnh, mới mở miệng cười nói: “Thiếu phu nhân hiểu lầm rồi, kỳ đókhông phải là nguyệt tín, đó là vì lúc ngài mang thai đứa bé, thai khí bất ổn, cho nên mới chảy máu. Ta sẽ không vô cớ nói lung tung, ta lấy danh dự của mình đảm bảo với ngài, ngài thật sư mang thai, hơn nữa sắp tới hai tháng “
“A?” Triệu Tương Nghi lại một lần nữa bối rối.
Đồng thời nghe giọng n1oichắc chắn của đại phu, nàng bắt đầu trở nên có chút lo lắng, muốn xin lỗi.
“Đại phu, là thật sao? Ta thực sự sắp làm cha?” Cảm gíac vui sướng khiến Bùi Tử Quân kh1o kiềm nén
Đại phu gật đầu, Bùi Tử Quân lập tức ôm lấy Triệu Tương Nghi, xoay vòng: “Tốt quá Tương Nghi, nàng mang thai hài tử của chúng ta, là hài tử đầu tiên?”
“Mau thả, thả thiếp xuống.. Thiếp chóng mặt quá ” Triệu Tương Nghi vội vã vô vai Bùi Tử Quân, trong dạ dày đảo lộn cả lên
Chờ Bùi Tử Quân dừng lại động tác ali5, Triệu Tương Nghi bắt đầu nôn ói ra.
“Xin lỗi, là vi phu quá vui vẻ, lại quên mất nàng thân thể không tốt...” Bùi Tử Quân vội vã ôm Triệu Tương Nghi đặt trên giường, sau đó nói với đại phu, “Nhanh ch1ong viết phương thuốc, nàng ấy nôn oẹ đặc biệt nghiêm trọng “
Đại phu vừa viết phương thuốc thật nhanh, vừa bảo một nha hoàn đi lấy một ít sơn tra cho Triệu Tương Nghi dùng, để giảm bớt cảm gíac buồn nôn.
Lúc này, Ông thị và Bùi Hạ Niên bên kia, nhận được tin Bích Văn đưa đến, hưng phấn chạy đến.
Ông thị cao hứng nhất, bà kích động có chút không nói nên lời, chờ bình tĩnh lại, mới nhìn Triệu Tương Nghi vui vẻ nói: “Thật tốt quá, từ hôm nay trở đi, con chính là đối tượng quan trọng mà mọi người bảo vệ, sau này không được xuống bếp nấu canh nữa, phụ nữ có thai kiêng kị nhất là hoạt động mạnh.”
“Vâng, tất cả nghe theo nương.” Triệu Tương Nghi nằm ở trên giường, dịu dàng gật đầu.
Ông thị cười ngồi ở mép giường, săn sóc nắm hai tay Triệu Tương Nghi trấn an: “Sao lại hồ đồ đến bây giờ mới biết? Mang thai sắp hai tháng còn không biết, gần đây nôn oẹ sao rồi? Thân thể có khó chịu không? Doạ nương muốn chết, vạn nhất không biết chuyện mà xảy ra mệnh hệ gì, không phải đau c.h.ế.t à.”
Bởi vì Triệu Tương Nghi chưa từng ở trước mặt Ông thị biểu lộ mình không khỏe, cho nên Ông thị không có phát hiện những tình trạng này.
Bùi Tử Quân vội vàng giải thích: “Nôn oẹ cũng có, chỉ vì là tháng trước nàng ấy thấy có nguyệt tín, cho nên mới nghĩ là không có mang thai, cũng cho là thân thể có vấn đề, còn âm thầm ưu thương lo lắng một hồi.”
“Nha đầu ngốc.” Ông thị xoa đầu Triệu Tương Nghi đầu, “Lúc nãy đại phu chẩn đoán chính xác, con có thể an tâm. Sau này cần phải thả lỏng,tránh ưu phiền thương tâm, đối với con mới tốt.”
“Vâng, con dâu đã hiểu.” Triệu Tương Nghi gật đầu.
Ông thị cười sai người đưa một bao bạc cho đại phu, về sau lại muốn đại phu làm đại phu riêng cho Triệu Tương Nghi, phụ trách công việc kê đơn, đồ ăn dinh dưỡng khi Triệu Tương Nghi mang thai, đại phu đương nhiên hai mắt toả sáng.
Triệu Tương Nghi xoa bụng, đây là lần đầu tiên nàng mang thai, khó có thể tưởng tượng được, ở đây có một sinh mệnh đang dần hình thành.
Vỗ nhẹ bụng, nàng thầm nói với đứa con trong bụng, cục cưng, chờ sau này con ra ngoài, mẹ sẽ thương yêu con, cố gắng làm những điều tốt nhất, trở thành người mẹ tốt của con
Ngươi sẽ lớn lên ở trong một gai đình hạnh phúc, mẹ sẽ cho con tuổi thơ tốt đẹp, để con không thể tiếc nuối.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]