Bùi Tử Quân nghe xong, trầm mặc mấy giây, hai mắt đột nhiên tỏa sáng
“Cũng đúng nha...... Trước đó huynh đã cảm thấy có cái gì không đúng, với tính tình của Uyển Dao, làm sao có thể nhanh như vậy liền khác gả cho người khác?” Bùi Tử Quân ngẫm lại lời nói của Triệu Tương Nghi, cảm thấy không phải không có lý.
“Nhưng mà nguy rồi, nếu như thật là như thế, ca ca nếu vọng động, đại náo hôn lễ, chẳng phải làm hư chuyện tốt của A Sâm ca ca? Đến lúc đó không phải là chọc trúng đại họa sao?” Triệu Tương Nghi bắt đầu lo lắng
Dù có phá hư, nhưng còn tốt hơn việc Tề Uyển Dao gả cho người khác.
“Cái tên Vệ Lâm đáng chết, nếu người thành thân thật sự là A sâm ca, như vậy Vệ Lâm nói dối, cố ý kích động ca ca muội.” Triệu Tương Nghi dở khóc dở cười nói.
Bùi Tử Quân ngược lại nhếch môi cười: “Cũng tốt, nếu sự thật đúng như thế, vậy công lao của Vệ lâm cũng lớn lắm đây, nếu không phải hắn một tung một k1ich, với tính tình Hoằng Lâm không biết ngày tháng năm nào mới chịu đến quan ngoại, đến lúc đó, nói không chừng lúc đó Uyển Dao đã làm vợ người ta rồi.”
Bên này, Triệu Hoằng Lâm rong ruổi mấy ngày đường, đến ngày thứ 7 đã đến trấn Nam Bình.
Vừa bước vào trấn Nam bình, Triệu Hoằng Lâm liền ngăn trở Lan Tạp lại: “Ta muốn dùng 12 lượng hoàng kim mua thiệp mời của ngươi.”
“Thiệp mời này cũng đắt nha.” Lan Tạp bật cười nói.
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-yen-chon-thon-que/3722063/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.