18 tháng 3 theo nông lịch, khí trời tốt, gió xuân ấm áp, thích hợp cưới gả, là ngày đại cát.
Đây là ngày Trần Vi xuất giá.
Đêm qua, nàng thức trắng đêm không ngủ, nước mắt thấm ướt nửa gối đầu, tựa hồ muốn đem nước mắt cả đời này chảy hết.Lúc luồng ánh sáng đầu tiên soi sáng khuôn mặt, Trần Vi âm thầm thề, sẽ quên Triệu Hoằng Lâm, không vì hắn chảy một giọt nước mắt nào nữa.
Hỉ nương cẩn thận trang điểm cho Trần Vi.
Trần Vi nhìn mình trong gương không biểu tình, chỉ là môi đỏ tươi, má ửng hồng khiến nàng giật mình, tự giễu.
Khi tóc mai được vén lên, thì Triệu Tương Nghi đột nhiên xuất hiện đằng sau cánh cửa, Trần Vi ngẩn người, nhìn khuôn mặt hơi na ná giống Triệu Hoằng Lâm, lòng rất đau.
“Vi tỷ tỷ.” Triệu Tương Nghi bình tĩnh gọi, chắc là sau khi biết tin Trần Vi xuất giá, mới chậm chạp tiếp nhận sự thật này.
“Chúc tỷ hạnh phúc.” Triệu Tương Nghi đi đến bên cạnh Trần Vi, mỉm cười chúc phúc.
“Tỷ cũng chúc muội hạnh phúc, mong muội và Tử Quân có thể nắm tay nhau đến hết cuộc đời, muội rất may mắn, hãy quý trọng lấy.” Trần Vi cười thầm, nàng sẽ không khóc vì Triệu Hoằng Lâm nữa, mặc dù nghẹn ngào trong cổ họng không thể bật thốt, nhưng cũng không cho phép mình rơi giọt lệ nào.
Hai gò má Triệu Tương Nghi hơi đỏ lên, nàng đưa hai tay khoát lên vai Trần Vi, cảm khái nói: “Giá y thật đẹp, đều nói tân nương tử là nữ nhân xinh đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-yen-chon-thon-que/3722057/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.