Sau giờ ngọ, Triệu Tương Nghi nhu thuận tựa vào lòng Bùi Tử Quân, mười ngón tay của hai người đan vào nhau trên mặt mang đầy ngọt ngào tiếu ý.
Cảm giác mấy ngày nay, thật kỳ diệu.
Triệu Tương Nghi không biết mình và Bùi Tử Quân trong lúc này, có tính là quan hệ tình lữ hay không,cũng rõ từ khi nào lại thân mật như vậy, chính al2 ngày đó Bùi Tử Quân thổ lộ với nàng sao?
Có chút kinh ngạc này, khiến cho người ta vừa mừng rỡ vừa cảm thấy tốt đẹp.
Thấy Triệu Tương Nghi thất thần, Bàn tay Bùi Tử Quân nắm tay Triệu Tương Nghi gia tăng lực đạo: “Đang suy nghĩ gì?”
“Đang suy nghĩ chuyện của ca ca muội.” Triệu Tương Nghi rũ mi.
Bùi Tử Quân lại ủy khuất vùi vào cổ Triệu Tương Nghi, hít hà một hơi, làm Triệu Tương Nghi ngứa ngáy, co rụt cổ lại.
Nhưng thấy hắn ôn nhu nói: “Vì sao không nghĩ đến huynh? Huynh ghen tị nha.”
“Hứ, đó là ca ca muội mà, huynh ăn dấm chua gì thế.” Triệu Tương Nghi bất khả tư nghị cười cười.
Nàng và Bùi Tử Quân bây giờ hẳn được xem như là một cặp tình nhân?
Từ ngôn hành cử chỉ, đến thần thái tâm ý, không có chỗ nào mà không có sự thân mật giữa những người yêu nhau.
Không có ước định, không có hứa hẹn gì, cứ như vậy một cách tự nhiên ở cùng một chỗ.
“Lúc ở cùng huynh, chỉ cần nghĩ tới huynh thôi.” Bùi Tử Quân tựa cằm lên đầu Triệu Tương Nghi cười nói, trong giọng nói mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-yen-chon-thon-que/3722052/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.