Lúc hai huynh muội Triệu Tương Nghi đi dạo xong trên đường về nhà, đều không thấy đám người Mạc Nhã Như đâu hết, trong lòng Triệu Tương Nghi có chút chột dạ, hơi nghi ngờ hỏi ca ca: "Huynh nói xem, chẳng lẽ tính tình tiểu thư đó tệ đến nỗi đem việc này cáo trạng với Mạc lão bản? Nếu người lớn trong nhà hiềm khích với nhau, chúng ta..."
"Không có khả năng." Triệu Hoằng Lâm rất là rất chắc chắn cắt đứt lời Triệu Tương Nghi, "Dù mọi người biết rồi thì sao chứ, thì cũng chỉ cho rằng hài tử cáu kỉnh giận nhau mà thôi, chẳng lẽ vì... một chút chuyện nhỏ này mà đem giao tình mấy năm nay hủy hết sao."
"Cũng đúng." Triệu Tương Nghi ngẫm lại cũng thấy đúng.
Hai huynh muội tiếp tục đi về, về đến Thiên Hi Lâu thì đã qua giờ dùng cơm, người đến cũng dần bớt đi, chỉ thấy Triệu Tín Lương lúc này đang đứng ở trước quầy tính sổ sách, hắn vì muốn đảm nhiệm vị trí chưởng quỹ cho tốt, cũng hướng Mạc lão bản xin chút kinh nghiệm.
"Cha, mấy người Bùi gia và Mạc gia đâu?" Triệu Tương Nghi cười hỏi một câu.
Triệu Tín Lương lúc này mới ngẩng đầu lên, nhìn hai huynh muội: "Hai người" các con đi đâu vậy? Ba đứa nhóc kia sau khi trở về đều nói không thấy hai đứa đâu, mà bên huyện Giang Ninh kia đang bận rộn nên họ vội vàng về nhà hết rồi."
Nghe khẩu khí của phụ thân, xác nhận được rằng Mạc Nhã Như không có đem chuyện hôm nay nói cho người hai bên nhà biết, Triệu Tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-yen-chon-thon-que/3704315/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.