Từ sau khi đại phòng có bò, người trong thôn đều dùng ánh mắt khác nhìn cả nhà họ, ghen ty cũng có, khen ngợi cùng kính phục cũng có.
Cả nhà Triệu Tín Lương cũng không phải là loại người thích những thứ hư vinh, dù lúc này có làm ăn phát đạt đi nữa thì cũng không khiến cho bằng hữu xung quanh mình cảm thấy ghét bỏ, cho nên nhị phòng không vì cuộc sống bây giờ của đại phòng đã tốt hơn mình mà xa lạ, ngược lại còn thân thiết hơn rất nhiều, Triệu lão nhị và Lý thị hai người này có cách sống ngay thẳng, bọn họ thân thiết hơn phân nửa là vì tình thân chứ không giống như nhóm người Dương thị, chỉ biết nịnh bợ lấy lòng.
Mấy ngày nay, Triệu Tương Nghi vô cùng thoải mái và hài lòng, chẳng những đồ ăn được nhiều thêm mà mỗi bữa ăn đều có thể ăn cơm tẻ với món mặn, thêm nữa người gặp chuyện vui thì tinh thần thoải mái hơn rất nhiều, thầm nghĩ đã trải biết bao gian khổ mới có được như ngày hôm nay, sẽ không còn cái cuộc sống đầy bi thương và đau lòng như xưa.
Ngày bảy tháng tư là sinh thần của Triệu Hữu Căn, bây giờ ở trấn Thanh Hà cũng xem như là một nhân vật có tiếng, vì vậy khó tránh khỏi việc tổ chức tiệc rượu ăn mừng, địa điểm tổ chức đương nhiên là ở Vạn Phúc Lâu.
Cả nhà Triệu Tín Lương cho đến này đều giữ mối quan hệ tốt đẹp với nhà hắn, tất nhiên là phải đi chúc mừng mới được.
Hơn nữa Triệu tín Lương đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-yen-chon-thon-que/3704283/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.