Bốn người nghe Quách thị hỏi như thế liền thắc mắc, càng thêm lo lắng, Triệu Tín Lương cho là có cái gì đó không ổn, lập tức hỏi Quách thị: "Làm sao vậy, Vạn Phúc Lâu có vấn đề gì sao?"
Quách thị lắc đầu, cười giải thích: "Mọi người đừng hốt hoảng, nếu là Vạn Phúc Lâu thì đây chính là chuyện tốt à."
"Nga? vợ Hữu Căn, con nói nhanh lên." Phương thị vội thở phào nhẹ nhõm, cũng mờ hồ chờ mong lời nói tiếp theo của Quách thị.
"Là như vậy, nhà con biết Mạc lão bản của Vạn Phúc Lâu, cũng có chút giao tình với ông ta. Mạc lão bản là người sảng khoái, làm ăn rất có uy tín, nếu mọi người cùng với ông ta làm giao dịch, thì cuộc sống sau này ắt hẳn sẽ tốt lên."
Quách thị nói liên tục, bốn người nghe xong cực kỳ cao hứng, quả thực không thể tin được trong thiên hạ lại có chuyện tốt như vậy nhưng nghe quách thị nói tiếp: "Nếu sớm biết mọi người đã có ý định này, nhà ta đã giúp mọi người mở sạp hàng trên con phố đó rồi, quá trình cũng đơn giản và thuận lợi hơn rất nhiều. Một hồi chờ nhà ta trở về, hai vợ chồng sẽ đến vạn Phúc Lâu gặp Mạc lão bản, nhờ ông ta giúp đỡ, sau này có muốn làm việc trên con phố đó cũng thuận tiện hơn rất nhiều."
Triệu Tín Lương nghe xong, cũng hiểu có thể thực hiện, nếu làm như vậy độ tín nhiệm của nhà bọn họ và Vạn Phúc Lâu cũng tăng lên rất nhiều. Vì vậy liền đứng dậy nói lời cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-yen-chon-thon-que/3704267/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.