"Không phải là thuốc bổ đắt tiền thôi sao, có nhất thiết phải dặn đi dặn lại như vậy không? Được rồi, ta sẽ cần thận uống cho hết, một giọt thuốc cũng không còn!" Dương thị cũng lười so đo với Triệu Tương Nghi, vào giờ phút này nàng ta ngửi thấy mùi hương từ bát thuốc bố bay ra, nuốt nước miếng trong miệng chẳng biết tiết ra bao nhiêu. Cũng giống nàng ta, Triệu lão tam và hai tỷ đệ Triệu Hoằng Nhân đồng thời lộ ra bộ dáng thèm muốn.
Triệu Tương Nghi thấy thế cũng đành lắc cái đầu giống như trống bỏi: "Không đúng, bà nội nói không phải là ý đó, bà nội nói, chén thuốc này là chỉ cho một mình tam thẩm thẩm uống thôi."
"Ơ,mẹ mà cũng biết thương người sao?." Dương thị cầm muỗng nhỏ khuấy đều chén thuốc nóng hổi trong tay, rồi múc một muỗng lên thổi nguội mới đưa đến miệng, Triệu Tương Nghi cúi đầu buồn cười, sau đó ngẩng đầu lên nãi thanh nãi khí nói với đám người Dương thị: "Tóm lại Tương Liên tỷ và Hoằng Nhân ca còn có tam thúc không uống chén thuốc kia là được!" Thấy đám người Dương thị sững sờ một chút, Triệu Tương Nghi mới chậm rãi công bố nguyên nhân, "Bởi vì bà nội nói, bà có đặc biệt tìm Ôn gia gia hỏi qua, biết được mấy vị thuốc này rất quý đấy. Bà nội còn cẩn thận phân phó ta đến đây nói cho mọi người biết, chén thuốc này người có bệnh uống vào đối với thân thể vô cùng tốt, còn người không có bệnh mà uống vào sẽ xảy ra chuyện trúng độc đấy nha! Đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-yen-chon-thon-que/3704227/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.