Sau khi Bùi Tử Quân ngủ trưa tỉnh lại, Triệu Hữu Căn nói là muốn đưa hắn trở về nhà, kết quả là hắn từ chối ý định của Triệu Hữu Căn, luôn miệng nói ở nơi này hắn còn chưa chơi đủ. 
Triệu Hữu Căn cũng rất kinh ngạc, vốn tưởng rằng vị thiếu gia sống sung sướng này không quen nán lại vùng nông thôn, nhưng không ngờ hẳn cư nhiên còn muốn ở đây chơi cho đã. 
Phương thị luôn thương yêu hài tử, nên cực kỳ yêu thích đứa trẻ Bùi Tử Quân này, kéo hắn lại gần bên hảo nói chuyện một lúc, thấy hắn hiền lành lại không giống như những vị thiếu gia có tính nóng nảy khác, không khỏi hướng hắn thân thiêt vài phần: "Ôi chao mau nhìn à, ta thật sự rất ngạc nhiên, ta cũng không biết hài tử nhà giàu lại có tính tình tốt như thế." 
Một đám tiểu hài tử ở trong phòng chơi hơn nửa ngày, cuối cùng vẫn là tiểu tử Triệu Hoằng Nhân không chịu được buồn chán nên đề nghị dùng ná đi bắt chim. 
Bùi Tử Quân từ nhỏ được nuôi trong thâm trạch đại viện [1], bên người lúc nào cũng có những món đồ chơi nhỏ đắt tiền và xa hoa để chơi, nên hắn chưa bao giờ biết đến một vật gọi là ná, đó là lí do tại sao khi nghe Triệu Hoằng Nhân nhắc tới, hai tròng mắt đen láy mở to, lộ ra dáng dấp của một cục cưng tò mò đáng yêu. 
Nếu đây là ngày thường Triệu Hoằng Nhân có đề nghị đi ra ngoài chơi đùa đi chăng nữa thì hắn phải đi nói với Phương thị, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-yen-chon-thon-que/3704214/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.