Lúc này, trong sân Triệu gia sớm đầy ấp người, hai vợ chồng Tề gia ở cách vách và hai đứa con của họ đến giúp đỡ cùng thăm hỏi.
Biết được Phương thị bị chọc tức đến ngã bệnh, tất cả mọi người đều sôi nổ chỉ trích mẹ con Lưu thị kia nào là không hiền hậu, không biết xấu hố.
Mà Phương thị từ sau ngày đó, đúng thực là đổ bệnh, tuy lão Ôn có bốc cho thang thuốc bổ, nhưng thể cốt của bà cũng bị hư nhược.
Trong nhà nhất thời giống như bị mây đen kéo đến bao phủ, bởi vì gần đây dùng tiền mua thuốc, nên cuộc sống của cả nhà đều gặp khó khăn. Vừa lúc Dương thị mỗi ngày đều gây chuyện, nói là trong nhà việc gì cũng là do nàng ta làm hết vân vân, sau lại nói đại phòng không có nữ nhân, nhị phòng thì nhị tẩu vừa mới sinh hài tử nên còn ở cữ, nói đi nói lại đều nói rằng mình mệnh khổ, một người mà làm cho ba người.
Ngay lúc Triệu Nguyệt Cầm lo sợ Dương thị nói lời khó nghe, sẽ hại Phương thị không được an tịnh để tịnh dưỡng, liền tự mình cắn răng chịu đựng giúp đỡ không ít việc trong nhà, chỉ mới vài ngày thôi, người liền gầy đi một vòng lớn.
Đợi đến khi người trong nhà phát hiện ra, liền hung hăng mắng Dương thị một trận, Triệu lão gia tử liên tục tức giận, hù dọa Dương thị, hạ đi khí diễm trên người ta xuống. Mọi người lại sợ Triệu Nguyệt Cầm thành thật, nhát gan, sẽ bị Dương thị áp chế, chính ra bề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-yen-chon-thon-que/3704209/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.