Bên ngoài vang lên tiếng chuông và tiếng đập cửa dồn dập. Người Khiêm mệt mỏi, anh kéo khăn lau người, lau vệt máu, uể oải ra ngoài, cởi bộ đồ ướt, mặc vào áo choàng tắm, cột dây rồi mới ra mở cửa. Nhìn người ngoài cửa, anh thoáng cau mày, nhưng rồi uể oải đi vô trong, ngồi phịch trên ghế sofa, ngửa đầu ra sau nhắm mắt. Nhi chầm chầm bước vô phòng, ngồi xuống kế bên anh. Cô len lén nhìn anh, nhưng anh vẫn lặng yên nhắm mắt. Nhi thở dài, đưa tay lên trán Khiêm, đo nhiệt độ. Cơ thể đang phừng phừng, chợt có bàn tay mát lạnh áp vào, Khiêm mở mắt nhìn Nhi làm cô giật mình. Anh nắm lấy bàn tay đang đặt trên trán bằng một lực siết mạnh, cô đau đến nhăn mặt, nhưng vẫn ráng chịu, không rút ra. Đôi mắt anh lạnh lùng, ấn hiện tia đỏ của mỏi mệt, làm Nhi đau lòng. Như cảm nhận được làm đau cô, Khiêm thở hắt ra, đặt nhẹ tay của Nhi xuống, đứng lên nhìn ra cửa sổ. Trời chiều ở xứ sở mù sương thật ảm đạm. Nhìn bóng lưng anh cô độc quá, nhớ tới cảnh anh tự rạch mình trong camera, Nhi vội chạy tới trước mặt anh, ngước nhìn Khiêm, rồi cúi xuống nhìn dây cột ngang eo của người đàn ông mà ngượng ngùng. Tay cô run run chuẩn bị chạm vào dây thắt, đã bị Khiêm chụp lại. Anh híp mắt nhìn cô, miệng nhếch lên độ cong nhẹ. 
- Em lặn lội chạy từ thành phố lên đây chỉ để xem anh khỏa thân? 
- Hihi! Đâu phải chưa thấy. Cho em xem một tí thôi hen. 
Nhi đỏ mặt, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-yen-ben-anh/1404784/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.