Nhi hít một bụng đầy bụi, ôm cục tức nhìn theo chiếc BMW dần mất dạng. Chị Phượng vỗ vỗ vai Nhi: 
- Thôi em, hắn là tổng giám đốc công ty An Phong, chủ thầu dự án này đó. Cố nhịn đi, vì đoàn phim còn thuê đất ở đây dài dài mà. 
Nhi thở hắt ra, nhìn chị Phượng, nhe răng hihi 
- Nhịn, em sẽ nhịn. Quân tử không chấp tiểu nhân. Hehe. 
- Ừ! Cười lên cho vui, giờ chị đưa em đi khám. 
Hai chị em khám xong, Nhi cầm một bọc thuốc to tướng về nhà sắc uống vì bong gân. Nghe bảo ông thầy hay lắm, chị Phượng tốn công, tốn tiền đưa Nhi đi, hốt rồi không uống cũng kì. Cô chỉ biết nhìn bọc thuốc ngán ngẫm. Chân đau, chị Phượng không cho Nhi làm cascadeur nữa, chị tìm vài show ca nhạc cho Nhi vỗ tay thuê. Mà ca sĩ giờ cũng ít làm show, nên Nhi ở nhà ế chỏng chơ. Đang ngồi ở nhà đọc bài, điện thoại reo: 
- Alo! Nhi, em rảnh không? 
- Dạ rảnh, rảnh đến mốc meo luôn, chị có show hả chị? 
- Ừ! Vỗ tay thuê cho buổi tuyên dương doanh nghiệp, hơi chán đó. Em làm không? 
- Làm, làm chứ. Vỗ tay thôi mà, vỗ tay cho ca sĩ hay doanh nhân cũng là vỗ thôi. Hihi. 
- Ừ. Vậy 7 giờ, em có mặt ở hội trường đài truyền hình nhé. Mà chân em ổn chưa? 
- Ổn! Em chạy Việt dã còn được đó. 
- Ok em. Tối gặp. 
- Dạ chị. 
Nhi mừng húm, cô mở tủ vải, lấy ra đầm trắng kiểu Vintage, tay ngắn, cổ vuông. Ướm lên người, Nhi thầm nghĩ " họp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-yen-ben-anh/1404753/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.