Vừa về đến nhà, Nhi đã nghe tiếng bà Tám oang oang. 
- Giờ mày tính sao, tính xù hả? Đã không tiền còn bày đặt cho con đi học. Con gái mày đẹp, mày bán trinh nó đi là đủ tiền trả nợ, có khi dư được ít làm vốn. Lủi đầu vô mấy con chữ, tương lai sáng đâu không thấy, thấy mày nợ ngập đầu, mà con mày cứ nhởn nhơ đến trường kìa. Đợi tới lúc thằng Bảy búa nó điên lên, nó chém mất xác thì con gái mày cũng làm đĩ cho nó thôi. 
- Chị Tám! Tui thiếu tiền chị, tui vẫn cố gắng buôn bán, đóng lời đủ. Chị đừng nói con nhỏ vậy, tội nghiệp nó. 
- Tao là tao thương mày, tao mới nói. Mày nghĩ sao mày nợ 3 năm, đóng lời riết không trả gốc, tiền đẻ tiền chứ mày. Tao thấy con nhỏ ngon cơm, tao tính giới thiệu mối ngon cho nó, chứ mày để quả bom trong nhà, mốt nó cho không thằng khác, bom nổ nhục cả xóm, phí của hôn. 
- Dì Tám! Mẹ con mượn tiền dì, vẫn đóng đủ lời, sao dì cứ nặng nhẹ mẹ con hoài vậy? Mẹ con con bỏ xứ đi, dì mất luôn tiền. 
- Ờ! Giỏi đi thử coi. Bây coi phim riết bị lậm hả. Ở quê mình còn làm ra tiền, lên xứ người chết rủ xương cũng không ai ngó đâu con. Bớt mơ mộng đi. Nghe dì Tám một lần là con đổi đời rồi. 
- Dì Tám còn nói nữa, đừng trách sao con hỗn. 
- Mày làm gì tao, mày thử coi. 
- Thôi, tui xin hai người. Chị Tám à, để tui đi bán thêm, rồi trả gốc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-yen-ben-anh/1404751/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.