Trước những cơn bao tố,thường thì bầu trời đều rất xanh trong. 
ra. 
Chúng tôi cứ sinh hoạt cường độ cao như vậy. tôi thấy Nhân rất khoẻ là đằng khác, có được ông chồng chiều hết ham muốn của vợ thật là vui. 
Nhưng cảm giác ham muốn đó chỉ kéo dài nửa tháng. hết nửa tháng, cơ thể tôi lại trở về trạng thái bình thường. 
Buổi tối, tôi rúc vào lòng Nhân ngủ, tôi ko thấy thèm thèm và khao khát gần gũi với Nhân như trước kia, có lẽ Nhân cảm thấy hụt hẫng. 
- vợ… sao mấy hôm nay không cần anh nữa. 
- hì… mấy nay em nhiều việc quá nên thấy mệt, để mai nha. 
- mai mấy hôm rồi. 
- hí… tại Nhân ham ăn thịt thì có. 
- hứ… nếu k ham có mà chết à? 
Nhân hôn tôi, rồi lại rúc vào… đúng là mấy hôm ko cho hắn mần rồi. tôi lại ôm hắn và chiều theo, nhưng quả thật hứng thú chạy đi đâu mất. 
Làm việc như là trả bài và trách nhiệm thôi. dạo này tôi lạ lắm. 
- Bình … đợt này cháu qua bên đối tác theo dõi xem họ triển khai sản phẩm đến đâu rồi nhé. 
- dạ. 
- chịu khó đi xa nhé, hay để chú bảo người đưa đi.. 
- có mấy chục cây thôi mà chú, cháu không sao. 
Chú Đại gật đầu. tôi ôm đống giấy tờ ra bàn. dạo này lại nhiều việc, tất cả mọi người đều tranh thủ, cuối năm mà. 
Tôi về nhà vội vàng vì bố tôi báo nay nhà có khách. Tôi cất đồ vào cặp rồi đi ra sảnh. 
- Bình… cháu về đấy à? 
- dạ vâng 
- lên chú 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-yen-ay-la-anh/36052/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.