Rôi một ngày chúng ta nhận ra rằng cuộc sống thật ra phũ phàng hơn chúng ta nghĩ.
Hết những ngày nghỉ chúng tôi trở về nhà. Lần này tôi chính thức chia tay công ty mà về nhà Nhân. Nhà Nhân khá rộng. ngay lúc này tôi còn chưa chuẩn bị kĩ tinh thần để làm dâu.
Ngày đầu tiên về nhà, bố mẹ chồng chào đón bằng một bữa cơm gia đình đông đủ cô dì chú bác. Tôi còn phải học cả việc nhớ hết tên và chức vụ của họ trong nhà nữa. mệt ghê. Gia đình nhà Nhân đều thuộc hàng khá giả, ai cũng sang chảnh cả cho nên thấy tôi bình dị mọi người cũng lạ.
- bộ Nhân không mua tặng vợ mấy cái đầm cho vợ mặc.
- vợ cháu nhiều lắm nhưng cô ấy không thích đó.
- vợ Nhân nhiều tuổi chịu khó mặc đồ đẹp vô, đứng cứng nhắc bà già quá chồng nó nhanh chán.
- vâng
- thế nào, hai đứa tính sinh con ngay chưa?
- dạ có.
- Chịu khó sinh nhiều nhiều cho vui.
Tôi cười ngại, Nhân nắm tay tôi.
- vâng…
- sinh nhanh không đến lúc có tuổi rồi sinh con không tốt.
- vâng
Tôi ngồi nghe mà chỉ biết nói vâng… vâng vậy ông trời.
Đến khi mọi người ra về, còn lại bao nhiều đồ đạc. tôi và chị Tám cặm cụi dọn dẹp.
- em.. lên nhà đi chị Tám dọn được mà.
- thôi… làm cùng chị ấy cho vui.
- thôi, cô ko cần dọn đâu. để tôi dọn được mà.
Mẹ Nhân bước trong phòng ra thấy tôi và Nhân đang đứng đó.
- Nhân lên phòng nghỉ ngơi đi con. để đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-yen-ay-la-anh/36044/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.