Kể từ hôm đó Nhân cứ dính lấy tôi, đã vậy làm việc rất nghiêm túc. chỉ có điều ít làm nhóm cùng Kim. Thái độ của Kim với tôi có vẻ rất khó chịu. đúng vậy,… tôi vừa mới giành người nó yêu mà.
- em xong việc chưa đi ăn đi.
- chưa xong… chút nữa.
- vậy làm đi, tôi đợi.
- ko cần đợi, gọi cơm lên đây mọi người cùng ăn luôn.
- nhưng tôi muốn chúng ta…
Tôi lườm Nhân, cái loại lúc nào cũng muốn tách nhóm
- thôi được rồi
- Duy… Xuống kêu cơm lên đây đi
- Vâng.
Duy đứng lên, một lúc sau lại mang lên mấy hộp cơm và chai nước. tôi ngồi giữa bàn Anh Viễn ngồi cạnh tôi từ đầu rồi, Nhân đứng lên, cầm hộp cơm định ngồi sang bên tôi thì Kim đứng dậy nhanh chân ra ngồi sát tôi
- em muốn ngồi cạnh chị Bình.
Tôi cười gật đầu. Nhân chậm chân nên đành ngồi sang bên cạnh. Khuôn mặt tỏ vẻ chán nản nhìn tôi.
Ôi… tôi hối hận rồi. tôi thề đây sẽ là lần cuối tôi ăn trưa trong văn phòng.
Nhân tuy ngồi bên nhưng liên tục liếc cái hộp cơm của tôi. Anh Viễn thi thoảng lại gắp đồ ăn sang cho tôi. Kim cũng gắp đồ ăn vào hộp Nhân.
Nhưng lúc ấy, Nhân thò đũa gắp đồ ăn anh Viễn cho tôi vào hộp của mình và lấy cho tôi phần gà trong hộp của Nhân.
mấy miếng đồ ăn cứ chạy qua chạy lại làm cả phòng phải chú ý.
- thôi… anh Chị ăn đi, em hoa mắt quá
Duy ngẩng lên phàn nàn
Tôi cắm cổ xuống ăn vì tôi biết mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-yen-ay-la-anh/36033/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.