Mẹ nói gì với bố mà bố im lặng quay đi. Khuôn mặt đầy sự tức giận. Bố đi ra phòng khách ngồi xuống. Mẹ đi theo.
- anh đã nói là để con lớn rồi đi.
- nhưng giờ con đi lớp cả em ở nhà không thôi mà.
- ở nhà thì qua công ty giúp anh, việc gì phải đi làm thuê cho khổ.
- em ko muốn mình làm chung. Nhiều thứ rất khó xử.
- khó xử hay em sợ anh quản lý em. Em muốn được tự do chứ gì?
Bố bắt đầu lên cơn ghen tuông.
- anh bình tĩnh đi, em đi làm chứ có đi gặp trai đâu.
- vậy em thiếu tiền à. Em muốn bao nhiêu.
Mẹ nhìn bố chán nản rồi im lặng quay đi vào phòng đóng cửa. Ngày hôm sau họ cũng ko nói gì với nhau. Chiến tranh thật rồi.
Bữa cơm hôm đó diễn ra trong im lặng, thay vì tình tứ như mọi khi thì bố mẹ còn ko thèm nhìn nhau.
- hai đứa có chuyện gì?
- bố mẹ... Có chuyện gì vậy ạ?
- không có chuyện gì đâu ạ.
Mẹ trả lời. Bố im lặng.
Hết bữa cơm, bà gọi bố vào phòng. Bà hỏi.
- hai đứa có chuyện gì nói cho mẹ.
- cô ấy đòi đi làm. Con ko đồng ý thì như thế.
- nó đi làm cũng tốt chứ sao.
- về công ty nhà làm thì đã sao còn đòi ra ngoài.
- mẹ ko biết vì sao nhưng hai đứa lớn rồi. Bình tĩnh giải quyết. Vợ chồng, đừng có vì chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-yen-ay-la-anh/3205482/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.