Chúng tôi sống với nhau ở ngôi nhà nhỏ của chúng tôi, giấu bố mẹ và cả hai bên gia đình. Hôm nay thấy ông ấy về muộn, tôi sốt ruột nên gọi điện thoại. điện thoại đổ gần hết chuông thì bên kia mới mở máy. 
- alo… 
Tiếng đầu dây là tiếng một cô gái trẻ. 
- alo… 
Tôi vẫn nghe rõ tiếng cô ấy nói trong điện thoại. tôi tự nhiên giật mình. thấy lòng nặng trĩu.. thường ngày, người duy nhất được chạm vào điện thoại của ông ấy là tôi, do vậy người duy nhất có thể nghe điện thoại là tôi. và giờ… tại sao cô gái này có thể nghe điện thoại của ông ấy cơ chứ. 
Tôi ko trả lời mà cúp máy. Đây không phải là giọng Duyên, càng không phải giọng Tâm, cô gái này có vẻ như còn khá trẻ. Ông ấy đang đi đâu tại sao lại nói với tôi là đi có việc gấp, hay gấp là với cô gái nào. 
Bao nhiêu suy nghĩ ghen tuông nổi lên trong đầu. tôi lại nhớ đến chị Uyên. Tất nhiên đây càng không phải là giọng chị uyên rồi… chắc là cô gái nào đó mà tôi chưa biết. 
Lão già nhà tôi, lại có thể… dám qua mặt tôi như vậy, người ta nói khi vợ mang bầu đàn ông thường ham muốn nhiều hơn., dễ ngoại tình hơn. Không… tôi ko muốn chia sẻ với ai hết. 
Tôi tự nhiên lại ứa nước mắt. tôi nhớ lại cái hình ảnh mà chị uyên đã gửi. tôi không bao giờ quên cái hình săm tên tôi … giờ mỗi đêm tôi vẫn sờ lên đó, tự dặn lòng sẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-yen-ay-la-anh/3205464/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.