Súc sinh?
Câu súc sinh này của Lục Vân lập tức làm Ngô Thiên Bưu nổi trận lôi đình, phẫn nộ quát: "To gan lớn mật, dám bất kính với Ma Lang đại nhân như thế, chết cho tao!”
Cho dù Lục Vân mảng ông ta là sức sinh thì Ngô Thiên Bưu cũng không tức giận như vậy.
Nhưng dám nhục mạ Ma Lang đại nhân thì tuyệt đối không thể tha thứ.
Nếu không phải là Ngô Xảo Xảo còn nằm trên tay Lục Vân thì Ngô Thiên Bưu thật muốn bộc phát ra toàn bộ sức mạnh để đánh gục hẳn ngay.
Sức mạnh cuồng bạo điên cuồng trào ra.
Trong không khí vang lên từng âm thanh như tiếng sấm.
Lục Vân lại như bắt được điểm yếu của Ngô Thiên Bưu, chẳng những không thu bớt m còn càng phách lối nói: "Làm người đàng hoàng không làm, không nên đi làm chó cho súc sinh, thật là làm tao mở rộng tầm mắt”
Lại là một câu súc sinh.
Ngô Thiên Bưu phẫn nộ đến vẻ mặt văn vẹo, không nói lời nào đã công kích vào người Lục Vân.
Phanh!
Hai nằm đấm đánh vào nhau.
Mặt Ngô Thiên Bưu đanh lại.
Cư nhiên không đánh gãy cánh tay của Lục Vân?
Đâu chỉ không đánh gãy, Lục Vân căn bản không lui về phía sau chút nào.
“Quả nhiên có chút năng lực, khó trách dám một mình xông vào Ngô gia.”
Ngô Thiên Bưu lại phát lực đấm ra một cú.
Quyền này gần như dùng hết toàn bộ sức mạnh của ông ta.
Trước đó Ngô Thiên Bưu còn lo sức mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3661227/chuong-999.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.