“Hai bức họa này bán giá ba mươi vạn là coi như đóng gói bán cho mọi người với giá hời rồi, quan trọng là vì Vân Lộc đại sư tới tỉnh Vân Quý
để sưu tầm dân ca, đột nhiên có hứng mới vẽ ra hai tác phẩm này, không quan tâm đến giá cả.”
“Mà bức tranh “Hùng Ưng Đậu Trên Cây” kia từng được đại sư vẽ qua hai lần rồi, giá trị không thể so với trước kia được, nhưng mọi người không cần lo lắng, dù sao cũng là tác phẩm của Vân Lộc đại sư, dù có vẽ thêm mười bức như thế nữa cũng là món đồ chạm tay có thể bỏng.”
“Còn có một điều nữa là, bức tranh còn lại mà hôm nay Vân Lộc đại sư vẽ ra cũng chắc chắn sẽ gây nên làn sóng trường phái mới, nếu hiện tại có ai mua nó, thì cứ ngồi cười chờ giá trị của nó được tăng lên đi!”
“Ừm, đại khái là như thế. Được rồi, phải bổ sung thêm là, Vân Lộc đại sư của chúng ta trước nay không màng danh lợi, nên mới tặng mọi người phúc lợi lớn như thế.”
Thanh niên đầu đỉnh nói xong, tiếng vỗ tay lập tức vang lên như sấm, có người nịnh nọt: “Vân Lộc đại sư thật sự quá tốt, hơn nhiều so với các đại sư
khác, giá bán tranh cao hơn cả trăm lần.”
“Đương nhiên, nếu không thì sao mà Vân Lộc đại sư có thể vẽ ra một tác phẩm sâu sắc như thế được?”
“Vân Lộc đại sư, tôi yêu ông, tôi có thể mua bộ đồ ông đang mặc không, tôi rất thích cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3661201/chuong-972.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.