Chương trước
Chương sau
Rốt cuộc là bản thân linh hỏa đã khắc chế hồn lực, hay cả hai sẽ tăng thêm sức mạnh cho nhau?

Hồn Vô Cực càng nghĩ càng điên cuồng, càng thấy tham lam. Đúng là đáng mong chờ! Nước miếng cũng rơi ra rồi đây! Hử?

Lúc Hồn Vô Cực phán đoán xong về ngón tay của Lục Vân thì đột nhiên mi †âm của nó giật một cái.

Trong nháy mắt, nó cảm nhận được khí tức cực kì kinh khủng.

Kiếm ý?

Thiên Sáp Vương này đã luyện ra được kiếm ý từ bao giờ?

Hồn Vô Cực không giải thích được.

Lúc nó còn ẩn mình dưới cơ thể Tiêu Vô Hải ở nhà họ Tiêu, tuy rằng nó nghĩ Thiên Sáp Vương này chỉ như một vai hề, nhưng dù sao ở Long Quốc, danh tiếng

của Thiên Sáp Vương cũng rất nổi.

Dù Hồn Vô Cực không quan tâm nhưng sẽ luôn có một ít tin tức về Thiên Sáp Vương đến tai nó.

À, không phải Thiên Sáp Vương, phải là Vân Thiên Thần Quân.

Đám người ở Long Quốc luôn rất tin tín ngưỡng của mình, tin tức về Vân Thiên Thần Quân lại tới tai Hồn Vô Cực.

Hồn Vô Cực muốn không biết nhân vật này cũng khó.

Nó cũng biết về trận chiến đó của Thiên Sáp Vương, bằng một thanh kiếm khiến người người kinh sợ.

Chỉ cần là người có hiểu biết một chút sẽ nhìn ra Thiên Sáp Vương chẳng có kiếm pháp gì, chỉ là cậy mạnh nên mới đánh bại được trăm vị Thần Cảnh mà thôi.

Đương nhiên cũng do đám Thần Cảnh kia quá yếu. Hồn Vô Cực có thể nhìn ra điều đó, chính vì thế nó mới lại càng kinh ngạc.

Một kẻ chưa từng học qua kiếm pháp, sao có thể lĩnh ngộ được kiếm ý, chẳng lẽ trời sinh là kiếm tu?

Hiển nhiên là không phải.

Kiếm tu trời sinh, chỉ cần tiếp xúc là có thể cảm nhận được khí chất bén nhọn trên người họ.

Tuy rằng khí chất của Thiên Sáp Vương cũng sắc bén nhưng tuyệt đối không giống kiếm tu.

Hồn Vô Cực nghĩ nát óc cũng không ra, khí tức kiếm ý kinh khủng vừa nấy, rốt cuộc đã được phóng ra như thế nào.

Nhưng dù sao đi nữa kiếm ý ban nấy cũng khiến nó bị uy hiếp.

Cho nên Hồn Vô Cực cũng không chủ quan, vội vàng sử dụng cánh tay trái của Thần Thi tộc, trong nháy mắt, ánh sáng lóe ra, sức mạnh trên cánh tay trái của Hồn Vô Cực lập tức tăng vọt lên.

Cảm giác áp bức kinh khủng từ Thần Thi tộc tỏa ra ngoài.

Ong!

Lúc này, Lục Vân đột nhiên xòe tay ra.

Bên trong tay hắn chợt xuất hiện một cái gương hình thoi, ánh sáng lấp lánh không ngừng.

Kiếm ý khiếp người mà vừa nấy Hồn Vô Cực cảm nhận được tới từ Đoạt Thiên 'Tạo Hóa kính.

Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, Lục Vân tuyệt đối sẽ không sử dụng tới.

Thế nhưng Hồn Vô Cực trước mặt thực sự vô cùng mạnh, nhất là cánh tay trái Thần Thi kì lạ kia, Lục Vân không nghĩ ra được cách đối phó nào khả thi.

Chỉ có thể lấy một kiếm ý ra, thử xem có thể chém hỏng cánh tay trái đó

Lục Vân quát khế một tiếng, kiếm ý ngập trời trong nháy mắt gào thét bắn ra từ lòng bàn tay hắn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.