Chương trước
Chương sau
Hiện tại còn có thêm lý do khác.

Đưa Liễu Yên Nhi đi gặp Tiêu Vô Hải, dựa vào năng lực nhận biết của cô mới có thể đoán được có phải Tiêu Vô Hải đã bị U Hồn tộc bám vào người không.

Về phần Vương Băng Ngưng sẽ đến thư viện Vân Sơn thì không cần vội, sau này đi cũng không sao.

Lục Vân nói lại chuyện của Liễu Kình Thiên cho Liễu Yên Nhi nghe. Cơ thể Liễu Yên Nhi run lên.

Đương nhiên cô muốn điều tra rõ ràng về thân phận của mình, bằng không ban đầu cũng sẽ không vì một chút ký ức mà tham gia vào Ám Ảnh các.

Sau đó cô phát hiện muốn dựa vào Ám Ảnh các để điều tra thực sự quá khó khăn, nên đành bỏ qua.

Bây giờ nghe Lục Vân nói như vậy, trong lòng Liễu Yên Nhi lại dấy lên hi vọng. Tiếp đó Lục Vân lại nói ra suy đoán của mình với Tiêu Vô Hải.

Liều Yên Nhi gật đầu đồng ý: “Tuy rằng chị không biết có chuyện gì xảy ra, nhưng nếu Tiêu Vô Hải kia thật sự là U Hồn tộc, chắc chắn chị sẽ cảm giác được.”

Cô đã nhớ kĩ cảm giác kì lạ nấy chỉ cần nó xuất hiện lại thì nhất định có thể nhận ra.

Lục Vân nói: “Chúng ta cũng đừng chậm trễ nữa, mau chóng lên đường thôi!”

Xử lý xong thì thể người đàn ông, Lục Vân nói với Diệp Khuynh Thành và Vương Băng Ngưng: “Hai chị cũng mau rời khỏi việt thự thôi.”

“Ừ bọn chị vào thành phố ở một thời gian rồi chờ em về.” Diệp Khuynh Thành nói.

'Thue viện Vân Sơn, Côn Lôn. Chứ Cao Phong nắm chặt một khối mã não trong tay.

Mã Não vốn sáng trong suốt, chỉ có một chút màu đỏ máu ở giữa, nhưng bây giờ màu đỏ máu đó đã lan theo mấy cái khe thành từng tơ máu nhỏ.

Đây là mã não bản mệnh, của con trai Chu Cao Phong, Chu Vũ. Mã não vỡ nghĩa là Chu Vũ đã chết. Mặt Chu Cao Phong tái xanh, trong mắt nồng nặc sát khí.

Nếu như biết ai là người giết Chu Vũ, kẻ đó nhất định sẽ bị bầm thây vạn đoạn.

“Gia chủ, Vương dạo trưởng tới.”

Lúc này một giống nói vang lên, Chu Cao Phong vội thu sát ý lại, đứng dậy đi ra khỏi phòng, thấy một người tu đạo râu bạc đi tới.

“Vương đạo trưởng, làm phiền ngài khổ cực một chuyến.” Chu Cao Phong khách khí đón người đó vào nhà họ Chu. Vườn dạo trưởng vuốt râu nói: “Chu gia chủ không cần khách khí như vậy, tôi và Chu lão tiên sinh là bạn cũ, chuyện của nhà các ông cũng là chuyện của bần đạo.”


Nói xong ông ta không quấy rầy Vương đạo trưởng nữa, nặng nề đứng sang bên cạnh, yên lặng nhìn Vương đạo trưởng làm phép.

Chu Cao Phong vốn muốn đến Đan Dương tông, tìm người hỏi thử xem tốt cuộc có chuyện gì xảy ra, nhưng không lâu sau lại nghe đồn Lưu lão canh tháp thu nhận một đệ tử chân truyền rất mạnh.

Ngay cả Ông Chính Nguyên của Quỷ Kiếm tông muốn đến hỏi tội thay đồ đệ của mình cũng bị cái đầu bóng lưỡng kia đánh bại.

Dù Chu Cao Phong muốn tự đi, có khi cũng không hỏi được đáp án gì. Vì vậy ông ta mời bạn cũ của ba là Vương đạo trưởng tới, với ma pháp của người này nhất định có thể tìm thấy nơi con trai ông ta bị hại qua mã não bản mệnh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.