Chương trước
Chương sau
Trên ngũ quan trừu tượng của con U Hồn tộc này đột nhiên xuất hiện một nụ cười xót xa, đầu tiên là liếc nhìn Lục Vân một cái, sau đó là nhìn về phía Liễu Yên Nhi.

Ánh mắt nó dừng lại tại Liễu Yên Nhi lâu hơn là Lục Vân. Rõ ràng là nó có hứng thú với Liễu Yên Nhi hơn, nhưng hình như lại có chú vui mừng ngoài ý muốn.

Vẻ mặt Liễu Yên Nhi rất khó coi, cả người thấy khó chịu.

Lục Vân cũng nhíu mày, thấy con U Hồn tộc này muốn chạy trốn, lá bùa màu xanh trước mặt hắn lập tức bắn ra.

Bốp!

Trong làn sương đen dấy lên tia lửa, nhưng rồi nhanh chóng bị dập tắt. Làn sương đen nháy mắt đã chui xuống đất, biến mất.

Quả nhiên lại để nó chạy thoát.

Lục Vân kêu lên đáng tiếc.

Con U Hồn tộc này mạnh hơn hai con trước kia hắn gặp.

Đạo pháp của Lục Vân cũng coi như khá, nhưng con U Hồn tộc này không giống tà vật nên cũng không dễ đối phó như thế.

Nếu có Sở Dao ở đây thì tốt rồi. Trong tay Sở Dao có một pháp bảo là Sưu Hồn Linh, có tác dụng khắc chế U Hồn tộc cực kì tốt. Nếu như cô ở đây chắc chắn sẽ không để món đồ chơi kia dễ dàng bỏ chạy.

Đáng tiếc, có lẽ Sở Dao bị Thiên Diệu Tử ảnh hưởng, không sống yên được một chỗ, về nhà chưa được bao lâu đã chạy tới chỗ nào đó rồi.

Thật sự là cô vợ nhỏ xinh đẹp không chịu ngồi yên.

Lục Vân thở dài một hơi, nhìn Liễu Yên Nhi nói: “Chị Yên Nhi, bây giờ chị còn cảm thấy kì lạ nữa không?”

¡, vừa nãy khi làn sương đen đó rời đi thì không còn cảm giác đó nữa.” Liễu Yên Nhi đáp lời.

Lục Vân trâm ngâm nói: “Quả nhiên chị Yên Nhỉ có năng lực nhận biết đặc thù với U Hồn tộc, xem ra chị Yên Nhi cũng không đơn giản.”

Bây giờ hay rồi, lại có một chị Yên Nhi có thể cảm nhận được sự tồn tại của U Hồn tộc nữa.

Phải biết rằng ngay cả bản thân Lục Vân cũng không phát hiện được khí tức của U Hồn tộc, Huyền Chân nhãn làm chuyện gì cũng thuận lợi của hắn cũng không có tác dụng gì với U Hồn tộc. Vừa nãy nếu không phải Liễu Yên Nhi vẫn nói có gì không đúng, sợ là Lục Vân cũng không phát hiện ra trong thi thể của tên đàn ông kia lại còn có một con U Hồn tộc nữa.

Chủ yếu là vì con U Hồn tộc này cũng khống chế hơi thở, muốn nhân lúc Lục 'Vân không để ý sẽ lặng lẽ chui xuống đất trốn, không giống hai con trước kia, ký chủ còn chưa chết chúng đã lộ ra ngoài.

€ó lế con U Hồn tộc này cũng cảm thấy dù lực lượng của nó còn bám trên người đàn ông kia cũng không phải đối thủ của Lục Vân nên định lặng lẽ rời đi, để không bị bại lộ. Cùng lắm thì nó tìm một ký chủ khác là được.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.