Mộc Bình không thể không sợ.
Hỏi ra nghỉ ngờ trong lòng xong, bà ta căn bản không nhận được đáp án.
Lục Vân cũng không biết mình tu luyện công pháp gì thì làm sao trả lời Mộc Bình? Hơn nữa hiện tại hắn không có tâm tư đi cân nhắc vấn đề thân công vô danh.
Trong lòng hắn đang dâng trào sát khí, làm hắn trở nên cực kỳ bực bội. "Các ngươi không nên đến trêu chọc tôi vào lúc này." Lục Vân lắc đầu, trong mắt hiện lên ánh đỏ, sau đó thân hình lại xông đến trước mặt Mộc Bình như gió, nhấc chưởng đập vào đầu bà ta.
"Mấy người đi trước, thằng ranh này có vấn đề!"
Mộc Bình đã nhìn ra Lục Vân không thích hợp, người bình thường không có khả năng hung ác tàn bạo đến như thế, thế là bà ta quay đầu rống lớn một tiếng với bọn người Hàn Nguyệt.
Mấy người Hàn Nguyệt đã triệt để trợn tròn mắt.
Họ còn muốn Mộc trưởng lão đến tiêu diệt Lăng Phong báo thù cho mình, ai biết Mộc trưởng lão cũng thất thế trước Lục Vân.
Từ khi nào mà tu luyện giả bên ngoài Côn Luân Sơn đã mạnh đến như vậy?
Không có thời gian nghĩ nhiều, khi nghe Mộc Bình hét lớn một tiếng thì bọn người Hàn Nguyệt bỗng lấy lại tỉnh thần rồi quay người nhanh chóng chạy đi.
Họ tin tưởng Mộc trưởng lão sẽ không vô duyên vô cớ bảo mình chạy trốn.
Lục Vân không để ý tới mấy người chạy trốn mà dùng đôi mắt đỏ ké đó nhìn chằm chằm Mộc Bình, thấy bà ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3661051/chuong-822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.