Định Văn Hoành rất nhiệt tình, ông ấy vỗ bả vai Lục Vân như thể họ là anh em tốt của nhau.
Trước đó Đinh Văn Hoành đã đề cập tới chuyện thuê Lục Vân đến Học Viện Võ Đạo kinh thành dạy học, nhưng bị Doãn Thu Thủy bác bỏ.
Ông ấy cảm thấy rất mất mặt nên hôm nay nhắc lại cũng vì kiếm lại chút mặt mũi cho mình.
Ai bảo giờ tôi là viện trưởng kia chứ, về sau xem ai trong Học Viện Võ Đạo còn dám tùy tiện bác bỏ ý kiến của tôi.
Đinh Văn Hoành đang rất đắc ý.
Lục Vân lại cười khổ lắc đầu và nói: "Đinh viện trưởng, rất cảm ơn ông đã thưởng thức, nhưng người như tôi trời sinh tính cách phóng túng, sợ là không đảm đương nổi chuyện dạy học, sẽ dạy hư học sinh."
Lúc trước hắn hiên ngang biểu hiện mình là Hoành Luyện tông sư chỉ vì khiến đám thủ phạm đứng sau màn chú ý. Hiện tại chân tướng năm đó đã phơi bày, tất nhiên hắn không cần gánh danh hiệu này nữa.
Đến Học Viện Võ Đạo kinh thành dạy học thì càng không có khả năng.
Cả lớp học sở thích Trung y ở Đại học Giang Nam mà Lục Vân còn không có thời gian đi dạy, sao còn sức lực chạy tới Học Viện Võ Đạo dạy người khác luyện tập thuật Hoành Luyện.
"Ai, đáng tiếc, nhưng nếu cậu Lục đã nói như vậy thì †ôi cũng không làm khó." Đinh Văn Hoành tiếc hận thở dài một hơi, một lúc sau lại hỏi: "Cậu Lục, có một chuyện tôi không biết, nhưng hỏi ra lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3660977/chuong-748.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.