Chương trước
Chương sau
Lạc Ly không giãy dụa nữa, nghiêng khuôn mặt xinh đẹp ngượng ngùng đến mức đỏ bừng sang một bên, đôi mắt đẹp nhắm chặt.

Đôi lông mi mảnh khảnh run lên nhè nhẹ.

Nhìn thôi cũng biết cô khẩn trương đến mức nào.

Cảm nhận được hơi thở của Tiểu Lục Vân đang dân dần đến gần, sự căng thẳng trong lòng Lạc Ly lập tức bành trướng, lần này đến thân thể mềm mại của cô cũng run lên theo.

Nhưng mà ngoài sự lo lắng, cô còn có chút chờ mong.

Hơi thở cũng trở nên gấp gáp. Cuối cùng. Cô cảm nhận được nụ hôn của Tiểu Lục Vân.

Nhưng nó không rơi trên đôi môi anh đào của cô, mà là... lên trán cô.

"Nói chị ngốc quả không sai mà."

Giọng nói của Lục Vân vang lên, Lạc Ly mở mắt ra lập tức nhìn thấy nụ cười tỉnh nghịch của hắn, tới lúc này cô mới kịp phản ứng lại, cô lại bị tên khốn kiếp này lừa rồi.

"Lục Vân khốn kiếp!" 

Lạc Ly xấu hổ hét lên, đột nhiên ngẩng đầu lên đập vào cằm Lục Vân.

Lục Vân vốn đã cảnh giác, hai tay đang chống trên giường nhanh chóng đẩy mạnh lên, bay vút xuống đất, thành công né khỏi đòn tấn công của Lạc Ly.

"Dằm mưa cả đêm rồi, chị đi tắm trước đi, tắm xong chúng ta ra ngoài ăn."

Sau khi Lục Vân nói xong thì nhanh chóng rời khỏi phòng.

Nguy hiểm! Thật sự rất nguy hiểm!

Đừng nhìn bề ngoài hắn thong dong như vậy, thật ra trong lòng hắn cũng căng thẳng không kém gì Lạc Ly.

Đặc biệt là khi Lạc Ly đột nhiên không giấy dụa nữa, nằm im như một con cừu nhỏ ngoan ngoãn cộng với biểu cảm kia nữa, thật sự rất hấp dẫn.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web. lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức. của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

Lục Vân suýt nữa đã không nhịn được.

Sau khi Lục Vân chạy ra khỏi phòng, Lạc Ly thất thần ngồi đó, trong lòng đột nhiên hiện lên một chút mất mát.

Làm sao lại mất mát chứ?

Lạc Ly lắc đầu thật mạnh, hai má nóng bừng thì thầm: "Lạc Ly Lạc Ly, mày đang nghĩ cái quái gì vậy, ah thật đáng sợ.. tất cả là do tên Tiểu Lục Vân chết tiệt kia!

Gô oán giận nghiến răng rồi đứng dậy đi vào phòng tắm.


Long Thuyên hỏi: "Lục tiên sinh, vừa rồi..."

"Đừng hỏi chuyện không nền hỏi."

"Được rồi, được rồi, tôi không hỏi nữa, haha!" Long Thuyền cười.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.