Thân thể của Lục Vân không kìm nén được run rẩy, sắc mặt dần trở nên có chút dữ tợn, hắn gầm lên: "Bà chỉ cần nói cho tôi biết, ai là hung thủ đã giết mẹ tôi?!”
"Cậu muốn biết sao?" Vẻ mặt chế giễu của Doãn Thu Thủy càng ngày càng tăng.
"Nói!"
Sát ý trong cơ thể của Lục Vân đã tăng lên đến cực điểm, lúc này đây toàn bộ khu nghĩa trang của nhà họ Doãn cũng mơ hồ rung động thật mạnh, như thể cơn giận của hắn đã mạnh đến mức đánh động đến cả những linh hồn tổ tiên đã chết của nhà họ Doãn.
Tuy nhiên, lời nói tiếp theo đây của Doãn Thu Thủy lại lập tức khiến Lục Vân sụp đổ.
"Hung thủ giết em gái tôi chính là cha cậu!"
Lại một tia sét khác đánh thẳng vào trong cơ thể Lục Vân, hận thù và sát ý vừa ngưng tụ đến đỉnh điểm cũng lập tức biến thành chấn động và nỗi bàng hoàng không thể tin được.
Hung thủ giết mẹ hắn lại là cha của hắn?
Tại sao lại như vậy?
Dường như Doãn Thu Thủy đã nhìn thấu suy nghĩ của hắn, bà ấy châm biếm: "Không chỉ mình cậu muốn biết vì sao đâu, chúng tôi cũng rất muốn biết nguyên nhân, nhưng sau khi tên chết tiệt kia giết em gái tôi thì hắn ta đã biến mất không còn dấu vết nào.”
"Lúc đó cậu chỉ vừa mới sinh ra, cha tôi không thể chấp nhận sự thật con gái mình đã chết và hung thủ giết người đã mất tích. Mỗi khi ông ấy nhìn thấy cậu là lại cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3660906/chuong-677.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.