"“Haha..."
Định Văn Hoành để bật ra tiếng cười đầy ẩn ý, sau đó tự tin nói: "Tôi là phó viện trưởng của học viện, tôi đủ †ư cách để chọn thuê giảng viên về giảng dạy."
"Phải không?"
Một nụ cười vui tươi xuất hiện trên khuôn mặt của Lục Vân, nói: "Tôi nghĩ tốt hơn là ông nên gọi điện hỏi Doãn viện trưởng một tiếng."
"Chuyện đó không cần thiết!"
Lục Vân lắc đầu: "Vậy không được, không nhận được sự đồng ý của Doãn viện trưởng, tôi không cảm thấy an toàn cho lắm."
Nhất thời trong lòng Đinh Văn Hoành dấy lên một chút không vui.
Người thanh niên này bị sao vậy, không phải trước kia rất hiểu chuyện sao? Tại sao hôm nay hắn lại nói mấy lời làm ông khó chịu như vậy chứ?
Lục Vân nói hắn cảm thấy không an toàn nếu không có sự đồng ý của Doãn Thu Thủy không khác gì đang nói, Đinh Văn Hoành ông không thể cho Lục Vân cảm giác an toàn chứ?
Sao, hắn đang coi thường tư cách phó viện trưởng này đó sao?
Đương nhiên Đinh Văn Hoành không vui, nhưng ông cũng không thể biểu hiện quá rõ ràng, nói: "Nếu cậu muốn nhận được sự đồng ý Doãn Thu... Doãn viện trưởng, vậy bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho cậu hỏi."
Thế là. Đinh Văn Hoành bấm số điện thoại của phòng làm việc của Doãn Thu Thủy và gọi đi ngay trước mặt Lục Vân.
Nhưng người trả lời điện thoại là trợ lý của viện trưởng, nói rằng Doãn Thu Thủy không có ở văn phòng.
Đinh Văn Hoành không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3660900/chuong-671.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.