Chương trước
Chương sau
Cao Phong vừa thở hổn hển vừa nôn ra máu, trông vô cùng đau khổ.

Bạch Long Vương tức giận hét lên: "Hãy kể chỉ tiết cho ta biết hôm nay con đi những đâu và có tiếp xúc với những ai, nếu dám bỏ sót chỉ tiết nào thì con đi chết đi."

Bạch Long Vương cũng sợ chứ!

Cao Phong là đệ tử của ông ta, nếu hắn ta đã dám chọc. tới Thiên Sáp Vương thì người làm sư phụ như ông ta sợ rằng cũng không tránh khỏi liên lụy được.

Hai ký tự màu đỏ như máu này chính là lời cảnh cáo. của Thiên Sáp Vương dành cho ông ta.

Cho nên Bạch Long Vương phải tìm ra ai là Thiên Sáp Vương, sau này có gặp mặt cũng phải cẩn thận đi đường vòng, nếu không lại chọc đến hắn lân nữa, ông ta có một ngàn cái đầu cũng không đủ dùng.

Đến lấy hơi để kể Cao Phong còn không dám, hẳn ta không chần chừ giây nào, vội vàng kể hết những nơi mình đã đến hôm nay và những người hắn ta đã tiếp xúc.

Bao gồm cả hai người Đàm Trí Minh và Lý Lộ vừa rồi. Sau khi nghe hắn ta nói hết. Sắc mặt Bạch Long Vương càng ngày càng âm trâm, sát khí dâng trào, ông ta quát: "Chỉ vậy thôi sao, còn sót cái gì không?"

Hôm nay Cao Phong không có tiếp xúc với nhiều người, mà trong số những người hắn ta vừa kể có vẻ như không có thể là Thiên Sáp Vương.

Hai chân quỳ trên mặt đất, Cao Phong không ngừng dập đầu, kinh hãi nói: "Sư phụ, những gì con vừa kể là tất cả những người con gặp hôm nay, không có sơ sót. Đó hoàn toàn là sự thật, thưa sư phụ!”

Chính hẳn ta cũng rất muốn tìm ra xem ai là Thiên Sáp Vương.

Nhưng mà.

Thực sự chỉ có nhiêu đó người!

Cao Phong liên tục đập đầu xuống đất, cuối cùng có vẻ như đã nhớ ra gì đó, hắn ta đột nhiên nâng cao giọng nói: "Sư phụ, hình như con biết là ai rồi..."

"Ai? Mau nói cho ta biết!”

"Là... là người tu đạo mà ngài phái con đi giết! Hắn chính là Thiên Sáp Vương!! Nhất định là hắn đấy sư phụ!" 

Sau khi Cao Phong liên tục dập đầu, thì đầu óc của hắn ta như được khai sáng, đột nhiên hiểu ra mọi chuyện.

Rõ ràng lúc đầu Lý Lộ nói rằng kẻ sắp bị giết là một người tu đạo, nhưng tới khi chiến đấu với Lục Vân, Cao Phong mới phát hiện ra rằng Lục Vân hoàn toàn không phải là một người tu đạo.

Không thể có người tu đạo nào mạnh mẽ như vậy được.

Khó trách lúc đó Lục Vân lại có thể phản ứng nhanh như vậy, theo tình huống lúc đó, có lẽ Lục Vân còn chưa phô bày hết thực lực của mình, hay nói cách khác, hắn chỉ biểu hiện ra 1% sức mạnh vốn có.

Điều đáng hổ thẹn hơn chính là, Cao Phong đã cảm thấy sỉ nhục chỉ vì dùng hết năm phần công lực vẫn không giết được Lục Vân.

Hiện tại nhìn lại, dù hắn ta có dùng hết sức cũng không  thể đụng tới một sợi tóc của Lục Vân đâu!

Cao Phong đột nhiên cảm thấy vô cùng sợ hãi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.