Chương trước
Chương sau
Long gia cũng có một vị tôn giả một phương, là cơ sở để Long gia có thể chiếm giữ địa vị ở thủ đô.

Nhiều năm về trước, vị tôn giả này từng bị thương nặng tới mức suýt chết trong một cuộc chiến. Vào thời điểm Long gia sắp sụp đổ, đột nhiên có một lão đạo trưởng xuất hiện, đó cũng chính là Thiên Huyền Tử.

Thiên Huyền Tử nói rằng ông ấy có thể chữa bệnh giúp Long gia.

Long gia nhen nhóm hy vọng.

Đáng tiếc là Thiên Huyền Tử đã chữa nhưng lại không chữa khỏi hoàn toàn. Chỉ có thể nói rằng ông ấy đã giúp Long gia và cuộc sống của người đó kéo dài thêm được vài năm.

Không phải là Thiên Huyền Tử không thể chữa được.

Ông ấy là một người rất xảo quyệt. Ông ấy nói với Long gia răng phải bảo vệ Tiêu 'Thấm thật tốt. Đợi đến khi vị đó của Long gia mắc

bệnh nặng, tự nhiên sẽ có cơ duyên xuất hiện.

Đó là lý do tại sao Long gia luôn ưu ái Tiêu Thấm. 

 Bây giờ, vị đó của Long gia dường như sắp không ổn nhưng cơ duyên mà Thiên Huyền Tử nói vẫn chưa xuất hiện.

Trong chuyến đi tới thành Giang Nam lần này, ngoài việc đến thăm Tiêu Thấm và em trai của cô, lý do quan trọng nhất mà Long Diệc Tuyết tới đây là hy vọng Tiêu Thấm có thể nói với cô ấy về cơ duyên này.

Trước đây, Long Diệc Tuyết đã từng hỏi Tiêu 'Thấm rất nhiều lần nhưng lần nào, Tiêu Thấm cũng biểu lộ vẻ mặt ngơ ngác, không biết cơ duyên đó là gì và thậm chí còn không biết Thiên Huyền Tử là ai.

Đương nhiên là Long Diệc Tuyết không tin.

Nếu như không biết Thiên Huyền Tử thì tại sao. Thiên Huyền Tử lại yêu cầu Long gia bảo vệ cô ấy?

Lần này, vị đó của Long gia bị bệnh có thể chết bất cứ lúc nào nên Long Diệc Tuyết vô cùng lo lắng. Cô ấy hy vọng có thể cầu xin Tiêu Thấm một lần nữa.

Lời nói vừa rồi của Lục Vân đã đánh trúng điểm yếu của Long Diệc Tuyết, cô ấy nhất thời không kìm được rơi nước mắt.

Lục Vân không biết điều đó, hăn chỉ nghĩ răng lời mình nói hơi quá đáng. Khi nhìn thấy Long Diệc Tuyết khóc, hản đã bối rối một lúc nhưng hẳn cũng không thể trực tiếp ôm cô ấy vào lòng giống như Liễu Yên Nhi được.

Hản vẫn chưa thân quen với Long Diệc Tuyết tới mức đó.

“Chị Long...” “Tôi hận cậu!”

Lục Vân muốn an ủi cô ấy nhưng Long Diệc Tuyết lại trừng mắt nhìn hắn với vẻ tức giận. Cô ấy đứng dậy lau nước mắt, cô ấy không muốn ở cùng cái tên phiền phức Lục Vân này nữa.


Theo đuổi con gái sao có thể nóng vội như vậy được?

Không biết có phải vội đi ăn đậu hủ nóng không?

Nếu như hắn có ý với Diệc Tuyết thì chỉ cần nói với chị sáu là được rồi, chị sáu sẽ nói tốt về hắn vài lời trước mặt Diệc Tuyết.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.