Chương trước
Chương sau
Trong việc Trác Đại Vĩ vạch trần mối quan hệ ngầm giữa Lý Lộ và một người nào đó ở Đàm gia, A Tổ chắc chăn phải đóng một vai trò quan trọng trong đó.

Khi Trác Đại Vĩ trốn ra nước ngoài, A Tổ còn chưa kịp trốn thoát đã bị Lý Lộ bắt lại.

Lúc đó, A Tổ đã sợ chết khiếp, may mắn thay Lý Lộ không tính toán với anh ta, Lý Lộ chỉ yêu cầu anh ta làm việc cho mình, dưới tình hình đó, tất nhiên A 'Tổ đã đồng ý mà không cần suy nghĩ.

Mấy năm nay A Tổ vốn tưởng rằng Lý Lộ đã không còn quan tâm đến chuyện đó nữa, ai ngờ hôm nay cô ta lại khơi lại chuyện cũ.

Ý tứ trong đó.

A Tổ vô cùng hiểu. 

 Quả nhiên khi nghe xong, Lý Lộ tự hào nói:

"Năm đó, vốn tôi có thể biến anh thành một con chó không nhà, giống như tôi đã làm với Trác Đại Vĩ, nhưng tôi rất tốt bụng cho anh một cơ hội, nhưng điều đó không có nghĩa là anh không phải là một con chó."

Tôi chỉ đổi anh từ một con chó vô gia cư thành một con chó phục việc mà thôi. Sau khi được cho ăn thịt vài năm, thì anh coi mình là một con người rồi?

A Tổ đỏ mặt tía tai nói thầm, Lý Lộ là con mụ mồng mép ác độc.

Nhưng anh ta cũng chỉ có thể tức giận thầm mảng, không dám nói ra.

Người Đàm gia, anh ta đắc tội không nổi.

Bầu không khí đột nhiên trở nên ngột ngạt,  những tiểu tay săn ảnh xung quanh cũng cảm thấy ngực bùng lên ngọn lửa tức giận.

Lão đại của bọn họ ở trước mặt Lý Lộ chỉ là một con chó, vậy chẳng phải những đứa em này còn không bằng con chó sao?

Ai mà cảm thấy thoải mái khi nghe điều này chứ?  

Lý Lộ khinh thường liếc A Tổ một cái, nói: "Đừng trách tôi thẳng thắn, sau này đi theo tôi thì ngoan ngoãn làm việc, phúc lợi nhất định thuộc về anh, chuyện này anh không cần xen vào, tự nhiên tôi sẽ giải quyết."

Đây là một cái tát điển hình sau buổi hẹn hò ngọt ngào.

A Tổ có thể nói là tay săn ảnh có tiềm năng nhất làng giải trí sau Trác Đại Vĩ, trong làng giải trí anh ta là sự uy hiếp rất lớn, khiến những ngôi sao nổi tiếng đó cũng phải biết cách lấy lòng Lý Lộ.

Họ không giống như Tiêu Thấm, xung quanh người không có hắc liệu*.( điểm yếu hay vết dơ.)

Vì thế.

Lý Lộ sẽ không bao giờ dễ dàng buông bỏ thứ vũ khí sắc bén này.

Giữ A Tổ bên cạnh chắc chẳn có nhiều lợi hơn là hại.

Sở dĩ vừa rồi cô ta nói như vậy, là để A Tổ hiểu, mạng của anh ta là của cô, anh là con chó của cô, đừng nghĩ có thể thoát khỏi.

Nhưng Lý Lộ cũng thông minh, không giáng một gậy chết tươi.

Bảo A Tổ không cần can thiệp vào việc với Lục Vân nữa, đó là một cách để xoa dịu anh ta, cô ta muốn A Tổ biết rằng, người chủ thỉnh thoảng sẽ xem xét cảm xúc của con chó.

A Tổ từ từ thở ra sự ngột ngạt trong lồng ngực, nói: "Cảm ơn sự khoan dung của chị Lý."

Anh ta không dám hỏi Lý Lộ rằng cô ta định đối phó với Lục Vân như thế nào, cũng không có tâm trạng hỏi, chỉ cần Lý Lộ không yêu cầu anh ta đi theo Lục Vân là được rồi.

Lý Lộ nói: "Anh và đồng bọn của mình tìm khách sạn gần nhất nghỉ ngơi thật tốt đi, tôi xử lý thăng nhỏ kia rồi về sau, anh nhớ tiếp tục theo dõi Tiêu Thấm." Vừa nói xong, sắc mặt Lý Lộ trở nên có chút lạnh lùng.

Trở lại Đàm gia.

Lý Lộ đem chuyện quái dị ở Giang Nam nói với chồng cô ta là Đàm Trí Minh biết.

Đàm Trí Minh sớm đã biết những ân oán giữa Lý Lộ và Tiêu Thấm từ lâu, nên đã an ủi cô ta, nói: "Bình tĩnh nào bảo bối, không phải chỉ một người tu đạo thôi sao. Chúng ta có thể mời Bạch Long Vương giúp đỡ, nhất định có thể làm cho đối phương biến mất không còn tăm tích.

Và hơn nữa anh còn có một cái tin tức tốt muốn nói cho em biết, vị Long gia kia, sắp chết."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.