Tội chết đấy!
Tuyệt đối không phải là nói quá đâu!
Nhìn thấy bộ dáng của anh ta, Lục Vân cười khổ nói: "Nhìn anh kia, làm như Vân Thiên Thần Quân đáng sợ như đại hồng thủy gì gì đó sao. Thật ra, dưới chiếc mặt nạ đầu rồng kia, Vân Thiên Thần Chủ cũng giống như anh thôu, có hai mắt một mũi một miệng, làm gì phải khẩn trương như vậy."
Lục Vân lắc lắc đầu, nhưng mà lời nói này càng là làm sắc mặt Lý Thành Phong biến đổi thêm, anh †a nói: "Lục tiên sinh, đó không phải vấn đề ngài ấy đáng sợ hay không, tôi cũng không sợ hãi ngài ấy, mà là, Thần Quân điện hạ không thể lăng mạ, tôi có thái độ này là xuất phát từ sự tôn kính ngài ấy."
Xuất phát từ sự tôn kính cho nên mới sợ hãi, nỗi sợ này căn bản không cùng một khái niệm với nỗi sợ hãi bình thường.
Lý Thành Phong chậm rãi nói: "Anh Lục, nghe lời khuyên của tôi, lời nói vừa rồi anh đừng nên nói lại lần thứ hai, huống chi chúng ta là người trong giới giải trí, lời nói và hành động càng phải cẩn trọng. Nhiều lúc rõ ràng không phải ý của chúng ta, nhưng sau khi có người tâm tư đen tối biến đổi ngữ cảnh của nó, chỉ một câu thôi cũng đủ giáng cho chúng ta một đòn trí mạng."
Mặc dù Lục Vân nói rằng hắn không muốn lăn lộn trong ngành giải trí, nhưng Lý Thành Phong không nghĩ vậy.
Trên đời này có rất nhiều chuyện, không phải bản thân nói không muốn, liền có nghĩa là chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3660770/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.