Chương trước
Chương sau
“Thanh sơn ẩn ẩn thuỷ điều điều, Thu tận Giang Nam thảo vị điêu.”

(Trích từ bài thơ Ký Dương Châu Hàn Xước phán quan - Đỗ Mục)

“Thủy tú sơn thanh mi viễn trường, quy lai nhàn Ỷ tiểu các song.

Xuân phong bất giải Giang Nam vũ, tiếu khán vũ hạng tầm khách thường.”

(Trích từ Tri Giang Nam - Vô danh)

Từ xưa đến nay, có vô số bài thơ miêu tả vẻ đẹp của Giang Nam đẹp như tranh vẽ.

Vì vậy, có rất nhiều đoàn làm phim lựa chọn đến Giang Nam quay cảnh. Mỗi cảnh quay của họ

đều mang lại cảm giác dễ chịu cho người xem.

Đoàn làm phim của Tiêu Thấm cũng định đến Giang Nam để quay một thời gian.

Điều này vừa hay đã cho Tiêu Thấm một cơ hội.

Vì thế, vào ngày đầu tiên quay phim, cô đã bí mật chạy về biệt thự Lục Vân, háo hức được gặp. Lục Vân.

15 năm không gặp nhau, không biết tiểu Lục Vân của cô bây giờ ra sao rồi?

Nói đến chuyện này, Tiêu Thấm cũng có chút phiền muộn. Riêng về chuyện này, các chị em luôn bảo mật rất tốt.

Tiêu Thấm đã yêu cầu các chị em gọi điện video rất nhiều lần để cô được gặp tiểu Lục Vân. Ngay cả khi không gọi video thì cũng hãy gửi cho cô một số bức ảnh.

Thế nhưng các chị em lại trả lời răng: Tiểu Lục Vân nói hắn muốn duy trì cảm giác bí ẩn như trước nên nếu như muốn gặp hẳn thì hãy tự về nhà.

Tiêu Thấm không còn lựa chọn nào khác ngoài việc mảng bọn họ không có nghĩa khí.

Cho nên lần này đến Giang Nam quay phim không chỉ là vì phong cảnh ở đây phù hợp mà còn là vì đây là yêu cầu của Tiêu Thấm.

Thành thực mà nói, nước trong giới giải trí rất sâu.

Một cô gái muốn thăng tiến thì phải đánh đổi rất nhiều thứ, nhất là với một cô gái có dung mạo xuất chúng như Tiêu Cầm, lọt vào giới này chẳng  khác gì dê vào miệng sói.

Nhà sản xuất, đạo diễn, nhà tài trợ, sếp lớn của các công ty môi giới...Mắt xích nào cũng phải lo liệu.

Trừ khi bản thân cô gái đó có bối cảnh không nhỏ.

Tiêu Thấm chính là người như vậy.

Hậu thuẫn của cô là một ông trùm ở thủ đô nên trong làng giải trí không có ai dám khiêu khích cô và đương nhiên là không có ai dám để Tiêu Cầm xuất hiện tại các buổi tiệc rượu kiểu đó.

Cô là một trong số ít các cô gái được bảo vệ kỹ càng trong làng giải trí.

Tiêu Thấm quấn chặt người, đội mũ đen và đeo khẩu trang đen. Cô mặc áo gió che kín cổ, thứ duy nhất có thể nhìn thấy dáng người cao của cô.

Sau khi về đến nhà, thậm chí Tiêu Thấm còn không có thời gian tháo khẩu trang. Cô không giữ được kiên nhãn nắm lấy tay của Diệp Khuynh Thành, nói: “Chị cả, tiểu Lục Vân ở đâu, em muốn nhanh chóng gặp tiểu Lục Vân.”


Diệp Khuynh Thành cùng với các chị em khác đều biết rằng Tiêu Thấm quay về nên hôm nay mọi người đều có mặt. Bọn họ rất ít khi được gặp Tiêu 'Thấm nên đương nhiên rất mong được gặp cô.

Thế nhưng khi nói đến Lục Vân, Diệp Khuynh Thành tiếc nuối nói: “Em sáu, em trở về không đúng lúc rồi. Bởi vì có chuyện nên tiểu Lục Vân không có ở nhà, mấy ngày nữa em ấy cũng không trở về.”

“Không ở nhà?”

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.