Chương trước
Chương sau
Khói đen kì dị.

Lập tức bao bọc xung quanh thân thể Tà Linh giáo chủ.

Chỉ thấy chân khí màu máu tươi bao quanh người ông ta nhanh chóng biến thành màu đỏ sậm, hung bạo hơn rất nhiều so với chân khí đỏ như máu trước đó.

Lục Vân nhíu nhíu mày nói: "Lại là trò gì nữa đây?"

Loại khói đen quỷ dị này không phải lần đầu tiên hắn thấy.

Lần trước ở Giang Thành, đụng phải Cố Kiến Minh - cha của Cố An Kỳ, bị loại này có khói đen kì dị có linh trí này nhập vào thân, từ đó có thể dùng thân thể phàm tục mà bộc phát ra sức mạnh thuộc về luyện khí tam giai.

Cố Kiến Minh rõ ràng là một người bình thường mà dưới sự điều khiển của đám khói đen kì dị này, còn có thể phát huy ra lực lượng cường đại như vậy, khỏi phải nói đến Tà Linh giáo chủ.

Tà Linh giáo chủ người tu luyện tà phái, đang ở luyện khí cửu giai, sau khi bị khói đen nhập vào người thì tu vị lại tăng lên cực nhanh, chuyện này có thể cảm nhận rõ ràng từ khí tức trên người ông ta. 

Luyện khí cửu giail Luyện khí đỉnh phong! Trúc Cơ tiền kỳ!

Khí thế trên người Tà Linh giáo chủ liên tục tăng lên, cuối cùng lại là đạt đến Trúc Cơ trung kỳ, mới dừng lại.

Từ Luyện Khí kỳ đến Trúc Cơ kỳ có một khoảng cách cực lớn, nếu muốn vượt qua không phải dễ dàng như vậy, thế nhưng khoảng cách lớn như vậy đặt tại trên người Tà Linh giáo chủ, lại tựa như không hề tồn tại.

Đây không phải là một việc kinh khủng bình thường.

Một là bởi vì bản thân người tu luyện tà phái đã đi trên con đường thô bạo, cho nên vào thời điểm vượt qua cảnh giới lớn như vậy, căn bản không cần phải lo đến vấn đề tẩu hỏa nhập ma, điểm ấy cũng gần giống với võ giả.

Chỉ là.

Cái này chính là tác dụng của đám khói đen kì dị kia.

Nhờ hai cái này kết hợp mới khiến cho Tà Linh giáo thoạt nhìn hoàn toàn không tồn tại loại khoảng cách cảnh giới đó.

Sau khi tu vị tăng vọt, số chân khí vừa rồi Tà Linh giáo chủ bị Lục Vân cắn nuốt, rất nhanh liền được bổ sung lại, hơn nữa trông còn dày đặc hơn lúc trước mấy chục lần.

"Nhãi con, cậu sợ chứ gì, nếu sợ hãi thì hãy ngoan ngoãn quỳ trên đất cầu xin tôi đi, bổn giáo chủ sẽ cho cậu chết thoải mái một chút."

Tà Linh giáo chủ nhe răng cười một tiếng, duỗi ra cái đầu lưỡi màu đỏ tươi, liếm vòng qua cái môi khô khốc của mình.

Ông ta cực kỳ khát vọng đoạt được máu tươi của Lục Vân.

Trên người Lục Vân tu luyện công pháp quỷ dị như vậy, nếu như có thể dùng máu tươi của hắn để tế luyện, nhất định sẽ có tác dụng thăng tiến rất lớn đối với huyết ma công, nói không chừng lần sau không cần khói đen trợ giúp, Tà Linh giáo chủ cũng có thể chính thức đột phá đến Trúc Cơ kỳ.

Cho nên ông ta rất hưng phấn!

Vậy mà Lục Vân lại lắc đầu nói: "Ông quá ngây thơ rồi." 

Bỏ mặc chân khí của đối phương nhập vào cơ thể mình như vậy là việc cực kỳ chuyện nguy hiểm, bởi vì để hai loại chân khí thuộc tính bất đồng chạy tán loạn trong người, hậu quả đứt đoạn kinh mạch còn nhẹ, khả năng rất lớn sẽ làm nổ tung lục phủ ngũ tạng của mình.

Trừ phi có thực lực mạnh hơn đối phương rất nhiều, chắc chắn có thể ngăn chặn chân khí của đối phương công kích.

Hành động này của Lục Vân, không khác nào dẫn sói vào nhà.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.