Chương trước
Chương sau
Vương Băng Ngưng hoảng sợ, cô chỉ là một người phụ nữ yếu đuối mà trên người còn đang bị thương, ở lại đây cũng chẳng có tác dụng gì, sẽ làm liên lụy đến Sở Dao.

Vì vậy, cô đã hành động dứt khoát.

Bỏ trốn!

Trong khi chạy trốn, cô còn dốc hết sức liên lạc với tiểu Lục Vân.

Nhưng.

Lục Vân không trả lời cuộc gọi của cô ấy.

Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?

Vương Băng Ngưng đang lo lắng tột độ!

Đúng rồi!

Phù bình an!

Sau khi cô ấy trốn thoát khỏi Nam Ngư quốc vài ngày trước, Lục Vân đã nói với cô rằng tấm phù bình an trên người cô thực ra là ý niệm trận pháp, chỉ cần cô gặp nguy hiểm, phải lập tức gọi tên của tiểu Lục Vân.

Không ngờ lần sử dụng thứ hai lại tới sớm như vậy.

"Tiểu Lục Vân, tiểu Lục Vân, em nhanh chóng trở về! Em năm sắp bị người ta đánh chết!"

Lúc này, Lục Vân đang ngủ say trong căn hộ Liễu Giang, điện thoại đã tắt tiếng.

Hắn nghĩ rằng bản thân có thể ngủ ngon nếu chạy đến căn hộ của Liễu Giang, hắn tránh được Vương Băng Ngưng, nhưng lại có một Liễu Yên Nhi khác đến, hành hạ hắn cả đêm, vì vậy hắn chỉ có thể đánh một giấc ngon lành vào ban ngày.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

Đang ngủ ngon.

Giọng nói sợ hãi của Vương Băng Ngưng đột nhiên vang lên trong đầu đánh thức hắn dậy.

Chân mày hắn nhất thời nhíu lại. Giọng chị Tư đang rất sợ hãi. Nghe không giống như một trò đùa.

Nếu là đùa thì có thể nói kỹ năng diễn xuất của cô quá mức chân thực, làm diễn viên lồng tiếng trên đài truyền hình cũng không thành vấn đề.

Bất kể Vương Băng Ngưng có nói đùa hay không, vì cô ấy đã sử dụng ý niệm trận pháp, Lục Vân nhất định phải chú ý và tìm hiểu rõ ràng

Hắn vội vàng câu thông với pháp trận.

Ngay lập tức, hình bóng của Vương Băng Ngưng xuất hiện trong đầu hắn, sau lưng cô là người đàn ông mặc áo choàng đen ngày càng tiến lại gần.

Tà linh giáo!

Trong nháy mắt, Lục Vân liền nhận ra danh tính của người đàn ông mặc đồ đen.

Chắc chăn là vì chị năm Sở Dao, nhưng kết quả ngoài ý muốn lại phát hiện Vương Băng Ngưng.

Các chị tuyệt đối không được xảy ra chuyện đó!

Đó là điều tối ky của Lục Vân.

Vì vậy hẳn lập tức đứng dậy, còn chưa kịp nói lời nào với Liễu Yên Nhi, liền giãm lên chiếc xe đạp, hóa thành một luồng ánh sáng nhanh chóng lao về phía Giang Thành.


"Ha..ha, tôi lại cảm thấy thay vì phần thưởng, cho chúng ta thưởng thức một xíu nước thịt cũng tốt hơn, hai cô gái này trông vừa xinh đẹp lại còn ngon hơn nhiều so với mấy người trước."

"Đúng vậy, thực sự nên như vậy, nên vậy hahal"

"Lỡ nếu như giáo chủ chơi không biết mệt thì sao bây giờ? Dù sao hai người này ngon hơn những người khác."

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.