“Vương, vì cứu chị tư của ngài mà trên người ông ấy đã trúng bốn phát súng, chờ chúng tôi tìm được thì chỉ còn lại hơi thở cuối cùng” Một thành viên của Thiên Sáp Điện nói.
Lục Vân không nói gì mà chỉ yên lặng cúi đầu nhìn chăm chú vào gương mặt Hứa Thuần.
Giao tình giữa hăn và Hứa Thuần cũng không sâu, lúc trước thậm chí còn sinh ra một ít ân oán vì chuyện của Hùng gia, nhưng không thể phủ nhận Hứa Thuần là một người có cá tính.
Nếu không phải mình tìm đến ông, bảo ông đi bảo hộ chị tư thì ông sẽ không chết ở nơi này. Là Lục Vân nợ ông ta.
“Hậu táng!” Sau một hồi, Lục Vân đứng dậy nói ra hai chữ, sau đó trong mắt tràn ngập sát ý đáng sợ, hỏi: “Thiên Cô đâu?”
“Các vị tướng quân đang đuổi giết đoàn lính đánh thuê Nam Ngư kia”
Người này còn chưa dứt lời thì Lục Vân đã phóng lên cao, đứng sừng sững trên không rừng mưa, giống như một con chim ưng chuẩn bị săn mồi, nhìn quét qua con mồi phía dưới.
Dưới Pháp Huyền Chân Nhấn, không thứ gì có thể ẩn nấp.
Rất nhanh, mấy tên lính đánh thuê đang trốn trốn tránh tránh đã bị hắn phát hiện.
Vèo!
Thân thể Lục Vân lập tức hóa thành tàn ảnh khủng bố rồi đáp xuống, bắt lấy cổ sau một lính đánh thuê rồi bay lên không lần nữa, lập tức xé gã thành hai mảnh ở giữa không trung.
Máu rơi xuống.
Lục Vân mặt không cảm xúc, xé nát một người xong thì lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3660667/chuong-438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.