Chương trước
Chương sau
Hăn lại trở về tới đề tài trước đó lần nữa. Tạ Trừ trầm mặc một lát, nhưng lần này không giải thích mà lại phức tạp nói: “Người anh vừa giết chết là đệ tử của Hàn hộ pháp.” 

Hàn Khải, lãnh đạo trực tiếp của Tạ Trừ, hộ pháp của Võ Minh khu Đông Hải - Đây là nguyên nhân khiến Tạ Trừ thiên vị.

Đám người chung quanh nghe thấy lời này thì thân thể lại run lên kịch liệt lần nữa.

Thì ra Hầu gia trở về Kim Lăng còn có Võ Minh đừng sau lưng ủng hộ, khó trách thế tới rào rạt như vậy.

Lần này thanh niên không biết lai lịch kia thật sự gây đại họa rồi.

Mọi người trong Khương gia nghe thấy những lời này thì lập tức mặt xám như tro tàn.

Vốn tưởng rằng lão tổ tông đột phá đến đỉnh cao Hoá Cảnh là trời phù hộ Khương gia bọn họ, lại không nghĩ rằng đây chỉ là bắt đầu kiếp nạn, so với Hầu gia, Võ Minh mới là thế lực khủng bố nhất.

Chẳng lẽ lần này thật là trời muốn Khương gia chết?

Giờ khắc này, mọi người dán mắt nhìn lên đài đá, dừng trên thanh niên cả gan làm loạn kia, bọn họ rất muốn biết, sau khi biết được Hầu Dũng là đệ tử của hộ pháp Võ Minh thì hắn sẽ phản ứng như thế nào. 

Là hoảng sợ? Hay quỳ xuống đất xin tha?

Đều không phải!

Lục Vân vẫn bình tĩnh nói: “Hộ pháp Võ Minh

đúng không, tôi cũng muốn xem ông ta có thể làm

gì tôi, nể tình anh bị người ta sai khiến, cái tát này

coi như trừng phạt đối với chuyện anh thiên vị.” Tiếng nói vừa dứt.

Chát ——

Một cái tát lanh lảnh vang dội trực tiếp đánh cho Tạ Trừ xoay tròn tại chỗ, căn bản không thể né tránh.

ồ—— Bốn phía lại vang lên tiếng hít ngược lần nữa.

h Hai mắt mọi người đều như căng nứt vào giờ phút này, kinh hãi trong lòng như sóng gió động trời hoàn toàn bao phủ họ, cảm giác hít thở không thông mãnh liệt điên cuồng đánh úp lại.

Sau khi biết rõ hậu trường của Hầu gia là hộ pháp Võ Minh, hắn không những không thu lại mà nÌ còn tát một cái vào mặt Tạ Trừ, còn nói đây là trừng phạt. 

Thanh niên này thật sự là kẻ điên rõ đầu rõ đuôi!

Lục Vân căn bản không có để ý tới suy nghĩ của mọi người chung quanh, tát xong Tạ Trừ thì hắn nhảy xuống đài đá, nói với Khương Chính Hồng: “Bế ba của ông lên, chúng ta về Khương gia trước, tôi phải châm cứu cho ông ấy”

Khương Thiên Viễn bị nội thương, hơn nữa đã lớn tuổi, nếu không kịp thời tiến hành trị liệu thì hậu quả không dám tưởng tượng.

Khương Chính Hồng còn chưa tỉnh táo lại từ tình cảnh vừa rồi, trong đầu đang ong ong gọi bậy, nghe Lục Vân nói vậy thì giống như con rối mà gật gật đầu, sau đó ôm ba mình rời đi theo Lục Vân.


“Khương gia thật sự xui xẻo, thằng nhãi kia phạm tội lớn như vậy, thật cho rằng Khương gia họ có thể thoát được trách nhiệm sao?”

Những tiếng bàn tán này nhanh chóng truyền tới tai đám người Khương Thừa Nghiệp Khương Thừa Nghĩa, sắc mặt họ lập tức thay đổi.

Sao họ không biết tuy đã giải quyết vấn đề của Hầu gia, nhưng Khương gia lại rước lấy một kẻ địch càng khủng bố —— Võ Minh.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.