Chương trước
Chương sau
 

Lúc mọi người ở đây lâm vào yên lặng, Khương Thiên Viễn đột nhiên cười to nói: "Ha ha ha, Hầu Vân Sơn, chỉ sợ ông nằm mơ cũng sẽ không nghĩ đến, hai ngày trước, lão phu đã liên tiếp đột phá, đến nay đã đạt đến Hóa cảnh đỉnh phong!"

Vừa dứt lời.

Thân hình già nua của ông như được hồi quang phản chiếu, đứng thẳng lên, khí thế trên người cũng theo đó mà cất cao.

Vụt vụt vụt!

Hóa cảnh đỉnh phong!

Quả nhiên là Hóa cảnh đỉnh phong!

Giờ khắc này.

Vẻ mặt của nhóm người đứng ở vị trí Hầu gia đều kịch liệt biến đổi!

Xác thực đúng như lời Khương Thiên Viễn nói, bọn họ thật sự là nằm mơ cũng không thể nghĩ đến, Khương Thiên Viễn lại có thể đột phá đến Hóa cảnh đỉnh phong chỉ hai ngày trước khi luận võ diễn ra. 

Chẳng lẽ đây là ý trời?

Địa vị của Khương gia tại Kim Lăng, tạm thời vẫn không có người nào có thể rung chuyển được?

Hôm nay, bọn họ thật sự đã đứng sai đội rồi sao?

Sắc mặt Hầu Vân Sơn đã khó coi tới cực điểm, bên trong ánh mắt chứa đựng sát ý hận không thể hóa thành sấm chớp bao vây rồi đánh chết Khương Thiên Viễn!

Bên Ngô gia.

Vẻ mặt của Ngô Quế cũng biến đổi, khó có thể tin nhìn về phía nhóm người Khương gia.

Trách không được bọn họ lại bày ra bộ dáng nắm chắc phần thắng như vậy, thì ra là do Khương Thiên Viễn đã đột phá đến Hóa cảnh đỉnh phong.

Thật là đáng chết!

Mà phần đông gia tộc phú hào đối đầu với Hầu gia, đi theo Khương gia bên này thì mặt mày hồng hào, vẻ mặt kích động khó có thể nói nên lời.

Bọn họ theo đúng phe rồi! Đi theo Khương gia quả nhiên không có sail

Thực tế tâm trạng của người Khương gia càng kích động hơn hết, ngay cả Khương Chính Hồng, cũng thiếu chút nữa đã kích động nhảy lên tại chỗ...

Thật sự là quá hả giận...!

Trước khi luận võ, bọn đã bị đủ loại ánh nhìn bất thiện, những lời nói mỉa mai bỏ đá xuống giếng nhắm tới không ngừng.

Thực tế những người đã từng hợp tác với Khương gia sau lại đào ngũ trốn về phía Hầu gia, nhóm người dùng hết sức vùi dập Khương gia, tựa hồ chỉ có làm như vậy, mới có thể biểu hiện rõ ra quyết tâm cắt đứt với Khương gia của họ, để cho Hầu gia trông thấy thành ý của bọn họ.

Trong khoảng thời gian này đủ loại phiền muộn đọng lại trong lòng bọn người Khương gia, khiến

lồng ngực bọn họ như muốn nổ tung.

Mà giờ khắc này. 

Từ lúc lão tổ của bọn họ thể hiện ra thực lực, cũng là lúc những ấm ức của Khương gia bọn họ có thể thỏa thích trút đi.

Đặc biệt là khi chứng kiến sắc mặt như vừa ăn phải phân của mấy người kia, đã làm mọi người trong Khương gia thoải mái không thôi.

Đến đi!

Tiếp tục mỉa mai đi!

Tiếp tục bỏ đá xuống giếng đi!

Sao biến thành người câm hết rồi?


đánh với Khương Thiên Viễn như vậy, không quá hai phút nữa chắc chắn sẽ thua 

"Luận võ còn chưa kết thúc, các người đắc ý cái gì? Này lão già, cho dù ông là Hóa cảnh đỉnh phong thì như thế nào, hôm nay đối đầu với Bát Chỉ Tông Sư tôi, ông cũng phải thua thôi!"

Hầu Dũng bỗng nhiên thẹn quá hóa giận, rống lớn một tiếng, mặt mũi tràn đầy biểu cảm hung ác, lại một lần nữa chủ động phát động công kích, giận dữ hét về phía Khương Thiên Viễn.

Chỉ có điều, lúc này đây trên tay phải của hắn ta, lấp ló một cây châm nhỏ có thoa độc dược.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.