Nghỉ vấn của bọn họ còn chưa được giải đáp, Khương Chính Hồng đã cung kính nói với Lục Vân: "Xin mời Lục tiền bối, hiện tại nhất định cha tôi rất nóng lòng muốn gặp người."
Lục Vân gật đầu, đi theo Khương Chính Hồng đi vào sân sau, để lại đám hậu bối Khương gia ngây người đứng đó.
Khương Thừa Nghĩa, con thứ hai của Khương gia, nói: "Anh cả, ông nội và cha đều phấn khích như vậy, anh nghĩ thử xem có phải tu vị của ông nội đã đột phá không?"
Ngay khi lời này vừa thốt ra, mọi người trong Khương gia đều run lên.
Dựa vào tình huống trước mắt mà nói, chỉ có khả năng này mới có thể khiến lão gia và lão tổ kích động như vậy, không còn khả năng nào khiến hai người họ đồng thời phát điên nữa đâu đúng không?
Khương Dung cũng nói: "Em cảm thấy anh hai nói rất có lý, vừa rồi em ở trong đại điện nghe cha nói, lần này nhất định sẽ cho đám người kia hối hận. Rõ ràng là cha rất có lòng tin đối với cuộc thi lần
"Hítzz——"
Nghe đến đây, mọi người đều hít sâu một hơi, nếu là như vậy, thì ông trời đã phù hộ cho Khương gia họ rồi, để cho lão tổ đột phá trước hai ngày trước khi luận võ diễn ra.
Lúc này ở sân sau.
Khương Thiên Viễn lao ra khỏi gian phòng với vẻ mặt đầy phấn khích.
Quả thực, như Khương Chính Hồng đã nói, ông rất nóng lòng muốn gặp Lục Vân, nóng lòng muốn nói lời cảm tạ với hắn, bởi vì nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3660623/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.