Chương trước
Chương sau
Trước kia Khương gia chuẩn bị đính hôn Khương Lam cho. Ngô Quế Ngô gia, nhưng khi đó Khương Lam đã thích Diệp Hướng Vinh, cho nên từ chối việc hôn nhân này, còn giận dỗi rời khỏi Khương gia.

Mà cô em gái Khương Dung lại liếc một cái đã nhìn trúng Ngô Quế, Khương Lam bỏ nhà đi rất hợp ý của Khương Dung.

Khương gia suy xét đến quan hệ giữa hai nhà, cuối cùng cũng để Khương Dung thay chị mình là Khương Lam gả cho Ngô Quế, cũng coi như thỏa mãn tâm nguyện của Khương Dung. Quan hệ hai nhà cũng trở nên gắn bó.

Nhưng hôm nay Khương Dung đột nhiên chạy tới nói muốn ly hôn với Ngô Quế, Khương Chính Hồng nghe xong cũng giận tím mặt, nói: “Hiện tại đã là lúc nào, luận võ sắp tới, con còn ly hôn cái gì, thật là chẳng phân biệt nặng nhẹ!"

Khương Dung tủi thân nói: “Ba, không phải con một hai muốn làm vậy vào thời điểm này, mà là vì Ngô Quế rất quá đáng, anh ta nói hoặc là ly hôn, hoặc là ép con hoàn toàn cắt đứt quan hệ với mọi người."

"Cái gì?" Khương Chính Hồng tức giận đến vỗ bàn và nói: “Lời này là thằng khốn Ngô Quế kia nói ra? Ngô gia bọn họ. chuẩn bị đi lấy lòng Hầu gia?"

Vào thời khắc mấu chốt này mà Ngô Quế lại nói ra những câu đo, còn không phải thể hiện thái độ của Ngô gia bọn họ sao?

Sao Khương Chính Hồng có thể không nghe ra.

Khương Dung vừa lau nước mắt, vừa tủi nhục nói: “Ngô gia có ý đó thật, con ở lại nhà đó không nổi nữa, cho nên mới chạy về kể khổ với ba."

"Thằng khốn Ngô Quế kia giỏi lắm, kết quả luận võ còn chưa có mà nó đã dám nói như vậy, thật cho rằng Khương gia chúng ta là quả hồng mềm, có thể tùy tiện bóp hay sao?"

Khương Chính Hồng tức đến râu cũng run rẩy.

Khương Dung nói: “Ba, con cũng không biết tại sao mà lần này Ngô gia có vẻ đặc biệt tự tin, cảm thấy Hầu gia nhất định có thể thắng, con cảm thấy rất sợ."

"Hừ, có gì mà sợ, nếu là hôm qua thì ba sẽ cảm thấy phần thẳng của Khương gia không lớn, nhưng hiện tại... Con cứ chờ xem, sẽ đến lúc Ngô gia hối hận."

Trong lòng Khương Chính Hồng cũng nghẹn một cục tức, thật sự quá khó chấp nhận!


Lúc này nghe thấy Khương Chính Hồng gọi Lục Vân là tiền bối thì nghi ngờ trong lòng bà càng mãnh liệt.

Khương Chính Hồng cung kính nói: “Vị này là Lục tiền bối, là đại ân nhân của Khương gia chúng ta."

Đại ân nhân?

Khương Dung càng khó hiểu, nhưng ngay lúc này, sân sau bỗng truyền đến một tiếng cười to vô cùng kích động, làm kinh động cả Khương gia: “Ha ha ha, thật là trời phù hộ Khương gia, đám người chờ xem trò cười của ta đều phải hối hận!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.