Chương trước
Chương sau
Hơn nữa cách thức ước chiến lập đánh cược này đã xem như rất ôn hòa, nếu không phải có Võ Minh đè nặng bên trên thì chäc đã bùng nổ sự kiện đổ máu luôn rồi.

Khi hai người nói chuyện, Lục Vân cũng đứng bên cạnh läng nghe, nhưng tâm tình hẳn không nổi lên chút gợn sóng nào, cứ như đang nghe một câu chuyện không liên quan gì đến mình, à, hình như vốn dĩ không liên quan đến hẳn.

"Đám người Võ Minh kia thật quá nhàm chán, còn tạo nên một cái bảng Tông Sư, thật là ăn no không có gì làm" Lục Vân lắc lắc đầu, thầm nói trong lòng.

"Tiểu Lục Vân.". Đang nghe kể chuyện hăng say thì Liễu 'Yên Nhi bỗng đi vào Hạnh Lâm Đường, tìm được Lục Vân và nói, "Đi đến quán bar một chuyến với chị!"

"Sao vậy chị Yên Nhi, không phải chị đã làm chưởng quầy phủi tay sao, sao còn muốn đi quán bar? Chẳng lẽ là đi mua say, hay là chị cũng bị tổn thương tình cảm như chị tư?".

Sau khi chị ba trở thành tu luyện giả thì không quản lý quán bar nữa, trực tiếp ném cho người phía dưới lo, vậy còn chưa tính, ngay cả cái nghề sát thủ có tiền đồ kia cũng không thấy cô nhắc tới.

Lục Vân suy đoán bộ đồ đi đêm cô giấu trong phòng đã bị cô thiêu hủy.

Nhìn hành vi của Liễu Yên Nhi, Lục Vân tổng kết ra năm chữ, không làm việc đàng hoàng.

"Tổn thương tình cảm cái đầu em!"

Liễu Yên Nhi búng trán Lục Vân một cái, kéo hắn rời khỏi Hạnh Lâm Đường, cũng không chào hỏi Lâm Thanh Đàn lấy một tiếng.

"Rốt cuộc là chuyện gì vậy chị ba?" Lục Vân thấy bước chân vội vàng của cô thì hơi căng thẳng, dự cảm được có thể thật sự có chuyện gấp gì, vì thế nhịn không được hỏi một câu.

Liễu Yên Nhi nói, "Tiểu Lục Vân, dù sao thân phận sát thủ của chị đã bị em biết, cho nên không giấu em nữa, lần này chị muốn đi gặp một người, là tuyến trên của chị trong Ám Ảnh Các, danh hiệu Ưng Mục.".

Dù sao Ám Ảnh Các cũng là tổ chức không thể phơi bày ra ánh sáng, luôn áp dụng hình thức tiểu đoàn đội một trên ba dưới, hơn nữa ai cũng có danh hiệu tương ứng để tránh bị diệt sạch.

Danh hiệu của Liễu Yên Nhi là “ Dạ Sắc Vi ', ba người còn lại trong đội của cô lần lượt là Ưng Mục và Häc Bạch Vô Thường, cũng chính là hai người lần trước bị Lục Vân xử lý.

Ưng Mục là tuyến trên, là người duy nhất biết thân phận thật của ba người, nếu không có bất ngờ gì xảy ra thì lần này †ìm Liễu Yên Nhi là liên quan đến cái chết của Hắc Bạch Vô Thường. Liễu Yên Nhi dẫn Lục Vân theo là để phòng hờ bất trắc.

"Chuyện em bảy là minh chủ Võ Minh khu Hoa Trung thì chị chỉ mới biết vào lần trước thôi, hơn nữa công tác bảo mật thân phận của chị luôn rất tốt." Liễu Yên Nhi nói xong thì trừng Lục Vân một cái, "Còn không phải phải trách em, em đến một cái là khuấy tung mọi chuyện lên".

"Hì hì, chị nói vậy làm em quá có cảm giác thành tựu. Đúng rồi chị Yên Nhi, lúc trước vì sao chị lại gia nhập Ám Ảnh Các, sao hiện tại lại muốn rời khỏi?"

Nhìn dáng vẻ của chị ba thì tuyệt đối không phải muốn đi uống trà với Ưng Mục, rõ ràng là muốn xử lý đối phương, bởi vì chỉ khi Ưng Mục chết thì cô mới có thể thật sự thoát ly tổ chức sát thủ này.

Liễu Yên Nhi nói, "Chuyện này thì sau này bàn tiếp, chờ bà đây làm xong chuyện quan trọng trước đã."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.