Chương trước
Chương sau
“Này người đẹp Khương kia, tôi đây cũng chẳng vòng vo. với bà làm gì, con gái của bà đã lọt vào mắt xanh của Tam gia này rồi, nếu như bà biết thức thời một chút thì mau đưa theo lão chồng mình cút về Diệp gia mấy người đi, để chuẩn bị cho sáng ngày mai...À không chính xác là trưa mai tôi sẽ mang con gái mấy người về trả lại nguyên vẹn.”

“Còn nếu như bà không chịu thức thời.”

Mã Tam gia cười lạnh một cái, ánh mắt đầy trần trụi tục †ĩu lướt qua người Khương Lam, cái thân hình đã được sử dụng cả đời người của bà mà ông ta cũng phải thèm đến nhỏ dãi.

“Còn nếu như bà không biết thức thời thì tôi nay bà cũng ở lại Mã gia này với tôi đêm nay luôn, hai mẹ con cùng hầu hạ hai cha con tôi cả đêm.”

Roet!

Nghe thấy lời này, sắc mặt của Khương Lam tái mét không còn giọt máu.

Diệp Hướng Vinh bên này nấy giờ cố gắng đè nén lại cơn lửa giận trong lòng, nhưng cũng nhịn không nổi mà mở miệng nói:

“Mã Tam gia à, ông làm ơn đừng có ức hiếp người quá đáng, đúng là Diệp gia chúng tôi không phải tu võ giả gì quá khủng khiếp, nhưng tuyệt đối không phải thích động là động đâu!”

*Ồ, thế à?”

Ánh mắt Mã Tam gia đầy sự hằn học sắc bén mà nhìn về phía Diệp Hướng Vinh.

Bắt gặp ánh mắt rét lạnh đó, Diệp Hướng Vinh không khỏi sợ hãi mà lùi về sau một bước, trên người cũng bất giác.

đổ ra một tầng mồ hôi lạnh.

Đúng là khí thế của một người tu võ giả nó đáng sợ hơn hẳn so với người bình thường.

Mã Tam gia cười đầy khinh miệt, sau đó ông ta chuyển ánh mắt ra chỗ khác, nói đầy ngạo nghễ:

“Chỉ là một Diệp gia cỏn con thôi, trong mắt Mã Tam gia tôi mà nói cũng chẳng là cái thá gì”

Diệp Hướng Vinh nghe vậy cơ thể tức giận run lên bần bật, trong lòng tức giận dồn vào một cục, nhưng cũng đành bất lực.

Bởi mấy kẻ tu võ giả là bá đạo như vậy đó!

“Mã Tam gia.”

Bên này Khương Lam lên tiếng, ánh mắt của bà cũng trở. lên dò xét đe dọa hơn.

“Đúng là Diệp gia chúng tôi chả là cái thá gì đối với ông, thế Kim Lăng Khương Gia thì sao hả?”

“Kim Lăng Khương Gia?”

Mã Tam gia đột nhiên đắn đo suy tư hơn nhiều, sau đó tầm mắt đột nhiên đồn về phía Khương Lam.

Nhớ lại rất nhiều năm trước có một ông già đã gần trăm tuổi tên là Khương Thiên Viễn, nghe nói là ông ấy đã tu luyện đạt tới Hóa Cảnh Tông Sư, đến hiện tại cũng không biết ông ấy đã đột phá tới mức độ nào nữa.

Mã Tam gia nằm mơ cũng không ngờ Khương Lam lại là cháu gái của Khương Thiên Viễn.

Đó chắc cũng là do từ sau khi Khương Lam lấy Diệp. Hướng Vinh, bà chưa từng đả động gì tới chuyện bên nhà mẹ đẻ của mình, cho nên chuyện này chả ai trong tỉnh Giang Nam biết cả.

Nếu như hôm nay không phải vì bà đang lo lắng gấp gáp. bảo vệ con gái mình, thì chắc bà cũng không nói chuyện này ra làm gì.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.