Chương trước
Chương sau
Tuy ngoài miệng Khương Lam nói như vậy, nhưng vẫn thừa lúc Diệp Khuynh Thành không chú ý, quay đầu hung dữ trừng Lục Vân một cái, tựa như đang cảnh cáo hắn, đợi lát nữa ăn cơm hãy thành thật một chút!

Lục Vân nhún vai, không thèm để ý chút nào.

Âu Dương Minh Hạo thì đã ngồi không yên, không đợi vợ chồng Diệp Hướng Vinh giới thiệu, chủ động đứng lên nói: "Hân hạnh được gặp cô, Khuynh Thành, tôi là Âu Dương Minh Hạo, lần đầu gặp mặt, rất mong cô chỉ giáo nhiều hơn."

Giọng nói ôn hòa, bộ dáng tươi cười nho nhã làm vợ chồng Diệp thị thấy vô cùng hài lòng.

Đàn ông phải biết tranh thủ thời cơ, chủ động xuất kích.

Nhưng mà Diệp Khuynh Thành lại nhíu nhíu mày, liếc nhìn cái tay đang vươn ra của Âu Dương Minh Hạo nhưng cô không có ý định bắt tay với anh ta, đáp: "Tôi với anh không có quen thuộc như vậy, anh vẫn nên gọi tôi là Diệp Khuynh Thành đị

Một tiếng 'Khuynh Thành vừa rồi của Âu Dương Minh Hạo làm da gà trên người Diệp Khuynh Thành đều đồng loạt nổi lên, vô cùng không khỏe, cho nên cô cũng chưa cho Âu Dương Minh Hạo thể diện tốt gì.

"Khuynh Thành cái này......"

Vợ chồng Diệp Hướng Vinh lập tức mặt lộ vẻ mặt xấu hổ, ngược lại Âu Dương Minh Hạo không chút tức giận, chủ động cười giải thích thay Diệp Khuynh Thành: "Bác trai bác gái, hai người đừng trách Khuynh Thành, mới vừa gặp mặt như vậy là rất bình thường, cái này đang chứng tỏ Khuynh Thành là một cô gái biết giữ mình trong sạch."

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

Nghe thử đi, thật là hiểu chuyện mà..., mặc dù bị đối xử lạnh nhạt, vẫn còn sẵn lòng nói đỡ cho người ta như vậy, đàn ông tốt như vậy đi đâu mới tìm được chứ?

'Vợ chồng Diệp thị càng nhìn càng thấy Âu Dương Minh Hạo thuận mắt, trong lòng thầm chắc chắc, chỉ cần ở chung nhiều hơn, con gái mình nhất định sẽ thích u Dương Minh Hạo.

"Anh tên là Lục Vân đúng không, rất hân hạnh được gặp anh"

Âu Dương Minh Hạo hoàn toàn không để chuyện vừa rồi ở trong lòng, hay nói là làm bộ không để ở trong lòng thì đúng hơn, sau đó mỉm cười nhìn về phía Lục Vân.

Đương nhiên anh ta nhìn ra quan hệ giữa Lục Vân và Diệp. Khuynh Thành không đơn giản, nhưng vì phải bày ra bộ dáng phong độ nên anh ta vẫn chủ động tiến lên bắt tay nói chuyện với Lục Vân.

Lục Vân lại cười cười đáp: "Anh hân hạnh cỡ nào?"

Âu Dương Minh Hạo tận lực bảo trì phong độ của mình, nhưng vẫn khó nén khóe miệng run rẩy.


Trong nội tâm Âu Dương Minh Hạo càng ngày càng tức, nên lại tăng thêm chút lực, lúc này đây anh ta gần như đã dồn hết sức vào bàn tay, ý đồ để trông thấy vẻ mặt đau đớn của Lục Vân.

Nhưng mặt Lục Vân vẫn như trước, không có biểu hiện gì gọi là đau đớn.

Ánh mắt Âu Dương Minh Hạo khẽ biến, còn không đợi anh ta hết kinh ngạc, thì trên tay bỗng nhiên bị một lực mạnh mẽ hơn đánh úp, suýt nữa bóp nát luôn xương tay của anh ta.

"Hít—- anh, anh buông tay ra cho tôi!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.