Chương trước
Chương sau
Thẩm Tĩnh Nghỉ vội vàng thoát khỏi vòng tay. của Hoàng Mi đại tiên, khuôn mặt xinh đẹp đã tái nhợt, bộ ngực phập phồng dữ dội, mang dáng vẻ sợ hãi tột cùng.

Thẩm Kim Hoa nhìn vết máu trên cổ cô, sợ hãi nói: "Tĩnh Nghị, con có cảm thấy chỗ nào khó chịu không?"

Thẩm Tĩnh Nghi lắc đầu.

Lúc này Thẩm Kim Hoa mới thở phào nhẹ nhõm,

Mà lúc này, Từ Tuệ Linh cũng đã sớm sợ đến choáng váng, bà ta cho răng Hoàng Mi đại Tiên có công pháp cao thâm, có thể dễ dàng giết chết Lục Vân, nhưng cuối cùng bà ta còn không thấy Lục Vân ra tay như thế nào.

Người thanh niên này thật là đáng sợt

“Từ Tuệ Linh, nể tình tình nghĩa vợ chồng giữa chúng ta, cho nên tôi tha cái mạng chó của bà, còn bây giờ mau chóng cút khỏi nhà Thẩm gia ngay!" Thẩm Kim Hoa quát lên.

Từ Tuệ Linh không dám ở đây phàn nàn nữa, bà ta vội vàng chạy trốn khỏi Thẩm Gia.

Sau khi xử lý xác của Hoàng Mi đại tiên, Thẩm Kim Hoa trở lại phòng khách, trong lòng vô cùng biết ơn mà nói với Lục Vân: "Lục sư phụ, ngài đã cứu mạng cả gia đình chúng tôi. Tôi đã nghe Tính Nghĩ nói về chỉ phí khám bệnh rồi?

Lục Vân yên lặng liếc nhìn Thẩm Cảnh Nghị, thầm nghĩ cô gái này thật biết tự giác, nhưng cho. dù cô ta không đề cập đến chỉ phí khám bệnh, hân cũng sẽ không thèm quan tâm đến.

Tiền bạc, đối với Vân Thiên Thần Quân mà nói chỉ là một dãy số.

Lý do tại sao hắn nói hắn muốn một nửa tài sản của Thẩm gia, đơn giản chỉ vì Lục Vân thấy khó chịu khi nhìn thấy họ như vậy, nói như thế chỉ để dọa họ.

Lúc này Lục Vân định nói không cần nữa thỉ nghe Thẩm Kim Hoa cung kính nói: "Đừng nói nửa tài sản của Thẩm gia, cho dù ngài muốn mọi thứ của Thẩm gia, tôi cũng nguyện ý dâng tất cả cho Lục thần y"

Vừa rồi Lục Vân đã sử dụng thần thông thật sự rất đáng sợ để giết chết Hoàng Mi đại tiên, làm. bây giờ nhớ lại tìm Thẩm Kim Hoa vẫn đập thình thịch.

Người như hẳn, sẽ thiếu tiền sao?

Chắc chản không.

Thấm Kim Hoa vô cùng hiếu điều này nên chủ động dâng mọi thứ của Thẩm gia đế thế hiện tấm lòng của minh, ngoài ý định báo đáp Lục Vân ra thì ông vẫn muốn ôm đùi hẳn hơn,

Đúng rồi.

'Thấm Kim Hoa chỉ muốn ôm đủi Lục Vân.

ng nguyện ý cho tôi tất cả mọi thứ của Thấm gia sao?"

Lục Vân lộ ra vẻ kỳ quái, liếc nhìn Thấm Tĩnh Nghĩ bên cạnh, thầm nghĩ mọi thứ của Thấm gia đều phải bao gồm cô gái xinh đẹp này sao?

Thấm Kim Hoa lập tức hiếu ra, cười nói: "Chỉ cần Lục thần y không chán ghét, sau này Tĩnh Nghỉ có thế làm người hầu cho ngài, Lục thần y có thế tùy ý sai bảo bất cứ lúc nào."

“Cha, cha đang nói cái gì

Thấm Tĩnh Nghỉ giậm chân, tuy rắng cô ta dùng đôi mắt xinh đẹp nhìn chấm chãm vào Thấm Kim Hoa, nhưng từ biếu cảm của cô ta có thế nhìn ra, cô ta không phải không thích quyết định của Thấm Kim Hoa, mà chỉ là có chút ngại ngùng mà thôi

Lục Vân mỉm cười và nói: "Tôi đánh giá cao. lòng tốt của Thẩm tiên sinh, nhưng mà, tôi đã có bảy ch gái xinh đẹp rồi”

Nói xong, hẳn đứng dậy và bước ra khỏi phòng khách, đẩy chiếc xe đạp 28 thanh của mình rời di.


“Làm sao có thể, con mới không có....

Thẩm Tĩnh Nghỉ là một người kiêu ngạo, làm sao cô ta có thể vì bản thân không được coi là người hầu của Lục Vân mà thất vọng chứ, điều đó. thật khiến bản thân mất hết giá trị.

Nhưng khi vừa định biện hộ cho bản thân thì bắt gặp ánh mắt của Thẩm Kim Hoa, làm cô bối rối không biết nên trả lời như thế nào.

Tâm tư của con gái thật khó đoán! 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.