Chương trước
Chương sau
Một đêm trôi qua.

Ngày hôm sau, Lục Vân đến Hạnh Lâm đường và nói chuyện với Dư Hồng Văn: “Ông Dư, việc luyện tập Cửu Chuyển Hồi Dương Châm sao rồi?”

Dư Hồng Văn đứng dậy cung kính nói: “Báo cáo thầy, tôi luyện sắp xong rồi. Chỉ cần khoảng 1 tuần nữa là tôi có thể nắm vững mọi thứ”

“Ừm, không tồi. Sau khi ông học xong Cửu Chuyển Hồi Dương Châm, tôi sẽ dạy ông Quỷ Môn Thất Khấu Thứ”

Thân thể của Dư Hồng Văn khẽ run lên: “Cảm ơn thầy!”

Cách xưng hô giữa hai người khá thú vị. Lục Vân gọi Dư

Hồng Văn là ông Dư còn Dư Hồng Văn lại gọi hẳn là thầy, cả hai đều có ý kiến riêng.

“Ông Dư, đã lâu không gặp!”

Lúc này, có một người đàn ông trung niên với mái tóc xoăn đột nhiên xuất hiện ở ngoài cửa và mỉm cười chào hỏi Dư Hồng Văn.

Dư Hồng Văn cũng nhiệt tình chào lại: “Hóa ra là ông Thẩm, mời ông vào.”

Người này tên là Thẩm Kim Hoa, là người của Thẩm gia ở Giang Nam. Ông ta có mối quan hệ rất tốt với Dư Hồng Văn.

“Ông Dư, không phải là ông đã nghỉ hưu lâu rồi sao? Sao ông lại tới đây?” Thẩm Kim Hoa hỏi.

“Ha ha, tất cả đều là yêu cầu của thầy. Tuy nhiên sau khi tới đây và nhận được sự tư vấn, tôi đã nhận ra rắng việc chữa bệnh cho mọi người thật sự rất thú vị. Hơn nữa, cứ ở nhà cả ngày mãi, xương cốt của tôi đã sắp gỉ tới nơi rồi.”

Thầy?

Thẩm Kim Hoa suy nghĩ một chút và cho rằng chắc hẳn thầy của ông Dư cũng là một n bối đáng kính!

Không hỏi sâu thêm nữa, Thẩm Kim Hoa nói: “Ông Dư, thật ra hôm nay tôi tới đây chủ yếu là vì tôi có bệnh. Tôi muốn nhờ ông xem qua một chút.”

“Ồ, vậy ông hãy kể cho tôi các triệu chứng của ông đi”

“Chỉ là việc đi tiểu của tôi không được tốt lắm, mỗi lần đi tiểu đều rất ít và có màu hơi vàng.” Thẩm Kim Hoa nói.

“Khi ông đi tiểu có thấy đau không?” Trong khi bắt mạch cho Thẩm Kim Hoa, ông hỏi thêm.

“Không đau." “Ông còn cảm thấy khó chịu ở chỗ nào nữa không?”

Thẩm Kim Hoa suy nghĩ một chút rồi nói: “Bụng dưới của tôi có hơi chướng, ngoài ra không còn gì khác.”

Dư Hồng Văn gật đầu nói: “Ông mắc chứng thấp nhiệt*, thông khí bàng quang kém cho nên ông bị đầy bụng, tiểu khó khăn. Thật ra đây cũng không phải vấn đề gì lớn, tôi sẽ kê cho ông bài thuốc bát chính tán*, ông chỉ cần uống nó là được.”

* Chứng thấp nhiệt ở người cao tuổi thường phát sinh về mùa hạ, mùa thu. Theo Đông y: “Khi mắc chứng thấp nhiệt thì các khớp tay chân đau, vai lưng nặng nề, khi thấp nhiệt dồn xuống chân thì phù nề”.

Khi ông ta vừa dứt lời, những bệnh nhân xung quanh đều có biểu hiện khác thường.

Mặt của Dư Hồng Văn cũng tối sầm lại, ông nói: “Ông Thẩm, mong ông đừng vô lễ với thầy của tôi!”

“Thầy của ông?” Thẩm Kim Hoa sững sờ, nhất thời không quay đầu lại.

Những bệnh nhân xung quanh cười nói: “Sao ông lại dám nói rằng Lục thần y chỉ là một tên học việc. Thưa ông, ông có phải là một tên hề được mời đến để diễn trò không đấy?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.