Một đêm trôi qua.
Ngày hôm sau, Lục Vân đến Hạnh Lâm đường và nói chuyện với Dư Hồng Văn: “Ông Dư, việc luyện tập Cửu Chuyển Hồi Dương Châm sao rồi?”
Dư Hồng Văn đứng dậy cung kính nói: “Báo cáo thầy, tôi luyện sắp xong rồi. Chỉ cần khoảng 1 tuần nữa là tôi có thể nắm vững mọi thứ”
“Ừm, không tồi. Sau khi ông học xong Cửu Chuyển Hồi Dương Châm, tôi sẽ dạy ông Quỷ Môn Thất Khấu Thứ”
Thân thể của Dư Hồng Văn khẽ run lên: “Cảm ơn thầy!”
Cách xưng hô giữa hai người khá thú vị. Lục Vân gọi Dư
Hồng Văn là ông Dư còn Dư Hồng Văn lại gọi hẳn là thầy, cả hai đều có ý kiến riêng.
“Ông Dư, đã lâu không gặp!”
Lúc này, có một người đàn ông trung niên với mái tóc xoăn đột nhiên xuất hiện ở ngoài cửa và mỉm cười chào hỏi Dư Hồng Văn.
Dư Hồng Văn cũng nhiệt tình chào lại: “Hóa ra là ông Thẩm, mời ông vào.”
Người này tên là Thẩm Kim Hoa, là người của Thẩm gia ở Giang Nam. Ông ta có mối quan hệ rất tốt với Dư Hồng Văn.
“Ông Dư, không phải là ông đã nghỉ hưu lâu rồi sao? Sao ông lại tới đây?” Thẩm Kim Hoa hỏi.
“Ha ha, tất cả đều là yêu cầu của thầy. Tuy nhiên sau khi tới đây và nhận được sự tư vấn, tôi đã nhận ra rắng việc chữa bệnh cho mọi người thật sự rất thú vị. Hơn nữa, cứ ở nhà cả ngày mãi, xương cốt của tôi đã sắp gỉ tới nơi rồi.”
Thầy?
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/binh-vuong-va-bay-chi-gai-cuc-pham/3660378/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.