Chương trước
Chương sau
Trần An cười lạnh một tiếng, đánh tan uy áp trên người, nói: "Hai ngày nữa chính là đại thọ 60 tuổi của cha tôi, cho nên tôi không muốn khai sát giới, nhưng mà sau đại thọ, tôi không hy vọng sẽ nghe lại cái danh Nam Giang Vương này nữa, hiểu chưa?"

Ủy hiếp!

Trắng trợn uy hiếp!

Thân thể đám người Lôi Áo nhịn không được run rẩy. Nhưng rất nhanh liền cắn hàm răng.

Võ giả thì như thế nào, đưa đến trước mặt Vân Thiên 'Thần Quân thì không là cái thá gì cả!

Dù sao Thần Quân điện hạ đã hạ lệnh, ngày đại thọ 60 tuổi của lão gia tử Trần gia chính là thời điểm Trần gia bị diệt.

Bây giờ cách ngày đại thọ chỉ còn hai ngày, cục tức này, Lôi Áo ta nhịn!

Nhưng vào lúc này——

Từ Quốc Bân đột nhiên giống như nổi điên hét lớn: "Võ giả thì thế nào? Cho dù mày có là võ giả thì cũng không cản được kết cục thê thảm của Trần gia đâu, mày còn ở đây lên giọng cái quái gì!"

Vèol

Trần An lập tức xông đến trước mặt Từ Quốc Bân, hung hăng đá một cước vào ngực của ông ta, ánh mắt âm tàn nói: "Mày lập lại lần nữa!"

Một cước này trực tiếp đạp Từ Quốc Bân phun ra máu tươi, nhưng ông ta vẫn là cần răng nói: "Cho dù hôm nay mày có đánh chết tao thì tao cũng phải nói, Trần gia của mày chọc tới người không nên chọc, ở đó chờ chết đi!"

"Để tao xem là ai chết trước!" Trần An giận dữ, lại đạp một cước lên người Từ Quốc Bân, làm ông ta đau đến mức lăn lộn trên đất, xương cốt trên người không biết đã gãy bao nhiêu cây.

"Trần gia... xong đời rồi... Ha ha ha, đến, đánh chết tao đi.....

Từ Quốc Bân vừa thổ huyết vừa kêu to.

Đám người Nam Giang Vương nhìn thôi mà da đầu cũng không khỏi run lên.

'Tên Từ Quốc Bân này, đúng là hết thuốc chữa, chỉ cần nhẫn hai ba ngày nữa thôi cũng không chịu được sao?

Đương nhiên bọn hắn không biết, lần này Từ Quốc Bân tới Giang Bắc chính là vì chuộc tội.

Ông ta căn bản không có ý định sẽ sống trở về.

"Mẹ kiếp, sắp chết đến nơi còn lớn mồm như vậy, để tao tiễn mày xuống Địa ngục!"

Sát thủ?

Lông mày Trần An nhíu lại một cái, nhanh chóng chuyển hướng ra ngoài, đáp xuống nơi cách đầu Từ Quốc Bân chừng hai mươi phân. Lúc này mới khó khăn thoát khỏi đạo hàn mang kia.

Sau khi nhìn rõ kẻ đánh lén, sắc mặt Trần An đột nhiên trầm xuống, nói: "Sát thủ Ám Ảnh các! Chẳng lẽ người không nên chọc đến được mà Từ Quốc Bân vừa nói là các người đó sao?"

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.