Chương trước
Chương sau
Mà một khi thân phận của sát thủ bị bại lộ, không chỉ gặp. phải sự trả thù của kẻ địch mà còn bị Ám Ảnh Các đuổi giết.

Bọn họ không thể để lại bất cứ tai họa ngầm nào.

Nghe thấy Bạch Vô Thường gọi tên mình, Liễu Yên Nhi lập tức run lên.

Lúc này, lại nghe Bạch Vô Thường cười lạnh nói: "Tôi nhớ hình như nữa năm trước, Dạ Tường Vi cô đã biến Giang Bắc - Trần gia thành thái giám đúng không?”

“Anh câm miệng!”

Liễu Yên Nhi lạnh giọng quát, khuôn mặt xinh đẹp dưới lớp mặt nạ đã mất đi khống chế.

Hiện tại cô chỉ có một lựa chọn, đó chính là giết Bạch Vô Thường diệt khẩu, tiếp theo lại trở về giết Hắc Vô Thường, như vậy mới bảo đảm thân phận của mình không bị lộ.

Nhưng mà...

Rất khó.

Thực lực của cô và Hắc Bạch Vô Thường không kém bao nhiêu, giết một trong hai bọn họ đã là một vấn đề, lại càng không cần phải nói giết cả hai.

Và điều quan trọng nhất.

Nếu như dây dưa ở chỗ này với Bạch Vô Thường quá lâu, thì phía bên biệt thự Hắc Vô Thường khẳng định sẽ đắc thủ.

Thậm chí.

Hiện tại Hắc Vô Thường đã đắc thủ rồi.

Chính Liễu Yên Nhi cũng là sát thủ của Ám Ảnh Các, biết rõ phong cách hành sự của Hắc Bạch Vô Thường, Bạch Vô Thường thì thích hành hạ người đến chết còn Häc Vô Thường

thì thích giải quyết mục tiêu nhanh lẹ.

Lúc này cô đã rời khỏi biệt thự đã năm sáu phút, thời gian cũng đã đủ cho Hắc Vô Thường động thủ một trăm lần.

Cho nên, lúc này Liễu Yên Nhi có chạy về biệt thự thì cũng không còn kiệp nữa.

Loại tình huống này, nếu như đổi thành sát thủ máu lạnh khác, lựa chọn sáng suốt nhất chính là trước tiên giết Bạch Vô Thường, sau đó trở về tìm Hắc Vô Thường, như vậy ít nhất có thể bảo vệ thân phận của mình.

Nhưng Liễu Yên Nhi không làm được.

Chỉ cần còn có một tia hi vọng, cô sẽ cố hết sức mà chạy. về biệt thự, cứu sống người thân của mình, cho dù bại lộ thân phận cô cũng không màng đến.

Cho nên Liễu Yên Nhi chỉ dừng lại một chút, sau đó quay người chạy về phía biệt thự.

Việc hối hận nhất lúc này của cô chính là, lúc chạy ra khỏi biệt thự cô đã không gọi Lục Vân dậy.

Thân thủ tiểu Lục Vân không tệ, nói không chừng hẳn tỉnh thì Häc Vô Thường sẽ không dễ dàng đắc thủ như vậy.


"Cô không có thời gian, nhưng tôi có!"

Bạch Vô Thường lộ ra vẻ trêu chọc: "Liễu Yên Nhi tiểu thư, khi cô trở thành một thành viên của tổ chức cô nên hiểu rõ, tình cảm đối với một sát thủ mà nói, là nhược điểm trí mạng, không phải cô ngay cả đạo lý này cũng không hiểu chứ?"

Hản và Häc Vô Thường mặc dù là huynh đệ, nhưng nếu có một ngày, hẳn gặp phải tình huống như vậy, tuyệt đối sẽ không chút luyến tiếc mà vứt bỏ Häc Vô Thường, thậm chí vì bảo toàn chính mình, hắn sẽ tự tay giải quyết Hắc Vô Thường.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.