Chương trước
Chương sau
Diễn viên!

Nghe Lý Tuyền nói xong, ánh mắt mọi người nhất thời mơ hồ.

Chỉ nghe Lý Tuyền tiếp tục nói: "Ngày đó ở Hạnh Lâm Đường, tất cả mọi người thấy được, con bé này khó chịu như thế nào, bây giờ người phụ nữ này lại nói con gái mình bị Hàn Chứng, lẽ nào bọn họ đều coi mọi người đều là kẻ ngốc sao?”

"Còn có, người phụ nữ này mảng tôi là lang băm, còn nói là tiểu tử họ Lục này cứu mạng con gái cô ta, ý tứ không phải là nói, tôi đường đường là đệ tử của Quốc Y đại sư, y thuật còn không sánh bằng một tên hỉ mũi chưa sạch, mọi người cảm thấy có thể sao?"

"Không phải diễn viên thì là ai?"

Lý Tuyền hét lớn một tiếng, ngay sau đó lại làm ra vô cùng đau đớn:

"Người khác bội nhọ thanh danh của tôi, tôi đều không quan tâm, dù sao Lý Tuyền tôi là người tuyệt đối không coi trọng những hư danh kia, nhưng làm cho tôi đau lòng chính là, một cô bé còn nhỏ xíu như vậy, lại bị mấy người bất lương này lợi dụng, lương tâm của các người, bị chó ăn rồi sao?"

Lý Tuyền dõng dạc nói như mình là kẻ đang bảo vệ cho công bằng cho chính nghĩa, thanh âm cực kỳ có lực, trong nháy mắt liền xoay chiều dư luận.

Vì vậy.

Bà còn làng xóm khách khứa từ già đến trẻ, từ đàn ông đến đàn bà chửi rủa hai người bọn họ.

Không chỉ chửi rủa Lâm Thanh Đàn và Lục Vân, mà còn chửi rủa cả hai mẹ con người phụ nữ...

"Thật là người đàn bà rắn rết, ngay cả con gái của mình cũng lợi dụng, rốt cuộc cô đã nhận của Hạnh Lâm Đường bao nhiêu tiền?"

"Cô không xứng làm mẹ."

“Tất cả mọi người ở Hạnh Lâm Đường đều đi chết cho tôi!"

Người phụ nữ cũng không nghĩ tới, cô ta chỉ là đứng ra nói một câu công đạo, lại bị những người này dùng các từ ngữ thô tục như vậy công kích.

Trước kia cô cũng là người ủng hộ trung thành của Lý Tuyền, nhưng từ lần trước Lý Tuyền chẩn đoán lầm bệnh của

con gái, cô không bao giờ tin tưởng Lý Tuyền nữa.

Nhưng cũng chỉ là không tin về mặt y thuật của Lý Tuyền mà thôi.

Cho tới hôm nay, người phụ nữ mới thấy rõ, Lý Tuyền đâu chỉ y thuật không giỏi, còn là một tên cặn bã thiếu đạo đức.

Người như vậy, làm sao xứng làm một bác sĩ?

Dân chúng Long quốc dễ lừa gạt như vậy sao?

Lục Vân bỗng nhiên cảm thấy bi thương trong lòng, không khỏi nghĩ tới các tướng sĩ trấn thủ biên cảnh, thề sống chết chống đỡ kẻ thù bên ngoài, cũng không biết có chịu đựng. được những lời thô tục vô văn hóa như này không!

Thật là thảm hại!

"Lý sư đệ, hôm nay không phải khai trương y quán sao, sao mọi người đều tức giận như vậy?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.